Page 85 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 85

Vẫn còn tin vào con người



            dù đi hết con đường đời mình
            tôi cũng không thể nào gặp lại đêm mùa thu ấy
            đắm mình dưới mái tóc em ngược chiều gió
            tôi ngỡ cuộc đời chỉ duy nhất một mùa hoa bưởi
            độc ác và những ánh mắt lạnh lẽo có lúc đã trở thành những
                                                         quá khứ xa vời

            làm sao tôi có thể xem thường tình yêu
            khi em đã cho tôi nhiều hơn những gì em có

            em cho tôi nỗi nhớ nhung
            để biết đâu đó trên mặt đất này, ít ra vẫn còn một con người
            xinh đẹp đang bước đi
            em cho tôi nỗi đau đớn
            để biết hạnh phúc cần thiết đến chừng nào
            em cho tôi niềm tin cậy và tấm thân em tựa vào tôi
            như thể cuộc đời này chẳng còn cạm bẫy
            em còn cho tôi biết hai bàn tay yêu thương khi đã nắm
                                                               lấy nhau
            mạch điện của thế giới sẽ được nối liền

            và ánh sáng sẽ bừng lên dưới nền trời những rặng cây
                                                               bóng tối
   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90