Page 89 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 89
Khóm hoa và thủy chung
Khóm hoa hướng dương ấy và góc phố ấy, anh đã qua
lại hằng ngày những năm trẻ tuổi. Mấy mươi năm sau anh trở
về, cảnh cũ những góc phố mới, nhưng khóm hoa xưa vẫn còn
nở dưới ánh đèn. Giữa nền trời khuya, anh tự nhủ: Hỡi những
người tôi chỉ gặp một lần dọc đường đời, các anh bây giờ
đang ở nơi đâu, các anh đang sống trong khổ đau hay hạnh
phúc. Giờ đây, tôi chỉ còn một khóm hoa làm người chung
thủy.
Nhưng tôi biết cuộc thủy chung này sẽ không thể kéo
dài. Chẳng bao lâu nữa, tôi sẽ mất hút dưới lòng đất và trên
trần gian xa xôi, khóm hoa chỉ một mình nở muộn.