Page 94 - Giữa khi mưa lưu hoàng đổ
P. 94

sự sống cười nụ cười của đôi tình nhân ngồi cách xa tiếng

                                                                  ồn ào
            sự sống cựa mình trong các em bé vừa lọt lòng mẹ
            sự sống nẩy mầm trong những nạn nhân mới thoát khỏi bàn
                                                    tay của nỗi bất hạnh

            sự sống đưa mắt nhìn những người áo rách và nhủ thầm:
            còn nhiều việc phải làm
            tất nhiên, sự sống không có mặt
            trong những gì đã chết.

            Chúng tôi tiếc đoàn tàu đã không dừng lâu ở các cửa hàng cà

                                                         phê và rượu
            để biết ly đắng cay nào cũng chứa trong mình một chút
                                                               niềm vui
            mong quý vị hiểu chúng tôi cần thì giờ

            để vượt nhanh hơn đêm tối
            chúng tôi còn tiếc thêm một điều nữa: kẻ móc túi và kẻ
                                                                bịp bợm

            vẫn chưa chịu rời khỏi toa tàu
            mong quí vị hiểu chúng tôi đã không ngừng lưu ý đến
            những kẻ sẵn sàng đặt bàn tay bất an vào nỗi bình an
            những kẻ đã đến từ phía ngược lại của đoàn tàu
            những kẻ đã chạy tắt từ biên giới của một thời xa lắc





            82
   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99