Page 30 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 30
Xuân về, vọng cố hương.
Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh)
Ngày xưa… Quên nẻo về, nằm mơ tình tự
CHA tôi là một Ông Rồng Thành Cửu Long, lúa mọc đầy lưng.
MẸ tôi là một Bà Tiên Lúa Nàng Hương, hoa gạo rưng rưng
Hai NGƯỜI nên duyên Thơm ngát cả vùng Á Đông muôn dặm.
Dựng quê hương bốn ngàn năm lịch sử. Thành quách nào dựng cao thăm thẳm
Từ Phương Bắc chống ngăn giặc dữ Bằng dãy Trường Sơn hiển hách quê tôi ?.
Vào Phương Nam mở rộng cõi bờ. Mấy ngàn năm sừng sững vói trời
Dạy tôi từ thuở còn thơ Thêm mộng mị vào rừng thiêng cổ tích.
Lớn lên đừng quên giống Việt. CHÚ BÁC tôi từng đập tan xiềng xích
Nửa máu trong người oai linh dũng liệt Giặc xâm lăng từ phương Bắc, phương
Là của CHA tôi. ngoài.
Còn nửa dòng kia êm đẹp rạng ngời Những nông dân áo vải sờn vai
Là của MẸ - hiền như thơ lục bát. Bình tâm chết, nằm mơ như sông núi.
Sữa tôi uống : - ngàn con sông chảy về êm Những con người không tên, không tuổi,
mát Dựng quê hương thành tuổi, thành tên !.
Vào quê hương nước cũng thành thơ. Làm sao tôi quên
Chị em tôi giặt áo ven bờ Lũy tre làng vang tiếng chày giã gạo
Đêm trăng sáng, vò trăng hay vò áo ? Đàn gà con huyên náo,
Nước sông Hồng đổi phù sa thành gạo Bầy trâu già cũng thuộc tiếng hò khoan.
Giòng Hương Giang đò chở nặng ca dao. Và… “cô tát nước bên đàng
Từ trời cao Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi ?” …
Chín con rồng cũng xuống quê tôi ngủ Tuổi ấu thơ mơ đếm bạc lì-xì
30