Page 33 - Xuan Giap Thin 2024 FINAL 2
P. 33
M ùa Xuân M ới Mẹ còng lưng nuôi kháng chiến lừng danh.
Trời Yên Bái đầu rụng tóc còn xanh
Vang tiếng thét vút lên ngàn tinh đẩu.
trên đỉnh triều Dân Tộc Cuốc xẻng vùng lên quân thù bôn tẩu
Hoa cỏ mừng reo, chói lọi một trời Nam.
Võ Đại Tôn Những con người lưng áo rách màu lam
Đi chân đất mà làm nên Lịch Sử !
*
Đất này Ta làm Chủ Đất này Ta làm Chủ
Nước này Ta là Dân Hơn bốn nghìn năm.
Trải qua bao kiếp phong trần Dù bể dâu biến đổi thăng trầm
Đất Thiêng bồi thêm sức sống. Ta vẫn đứng trên bờ dâu bể.
Từ thuở ban khai bình yên giấc mộng Ai cướp đất Ta ? - tiếp đời nô lệ
Ngủ giữa trời mây Âm thầm máu trộn mồ hôi !
Mồ hôi đổ xuống cỏ cây Từng cọng rau, tấc đất, khoai sắn lưng đồi
Không văn tự mà khơi dòng Lịch Sử. Ai vơ vét ? - kiếp người thua súc vật !
Từ hang đá nơi rừng thiêng núi dữ Cải Cách Ruộng Đồng : máu loang mạch đất,
Tạo thành bộ lạc hoang sơ. Tiếng hò Vô Sản khàn hơi.
Đắp lũy xây bờ Mẹ ôm mặt khóc, nước mắt thay lời,
Dựng nên thành quách. Già hơn lũy tre khô khốc.
Máu Rồng Tiên chuyển lưu huyết mạch Bão nổi cuồng phong, xoáy sâu cơn lốc
Mấy nghìn năm thách đố thời gian. Lúa thành cỏ úa, hoang vu.
Chân trần trụi đạp núi băng ngàn Rừng xanh vây kín lao tù
Khắc lên đá lời ca dao, cổ tích. Quê hương nhồi trong ốc đảo.
Một nửa lên non thét vang lời Hịch Sáu mươi năm sỏi đá cằn khô thay gạo
Quyết bền gan giữ vững núi sông. Mắt mù, tai điếc, mòn hơi.
Một nửa ra khơi xẻ sóng xuôi dòng Đảng lên làm chủ, luôn cả khung trời (*)
Thân vùng vẫy mở thêm bờ cõi. Chỉ thấy mưa rơi hòa chung máu đổ !
Lưng chống trời cao nắng rọi Lịch sử giật lùi, địa danh thành mộ
Mặt nhìn đất thấp mưa tuôn. Chôn vùi cả mộng tương lai.
Máu Hùng Vương chung một cội nguồn Bốn nghìn năm, một bước chân dài
Từng giọt thắm thành địa danh vàng ngọc. Nay đứng lại : quanh Ta thành hoang sử !
Rừng Mê Linh hoa cài suối tóc Một nghìn năm chống ngăn giặc dữ
Lụa vàng bay phủ đất Phong Châu .
Đôi tay trần từng cọc gỗ cắm sâu Tám mươi năm Ta giữ cõi bờ.
Giống đã gieo mầm, từ thuở hoang sơ
Sông cũng hát, lòng Đằng Giang mở hội.
Đêm trừ tịch bỗng Hà Hồi trống nổi Nay thành đại thụ.
Gốc rễ ai đào ? - tước phăng ngôi Chủ
Tiếng cười vang chuyển dội khắp thành đô.
Từ Chí Linh dựng lại cơ đồ Ta thành vật tế hi sinh !
Mắt Mẹ nhìn Ta, đàn con khóc quanh mình
Đắp xây thành lũy. Ta đứng dậy ! Quyết tâm đòi Lẽ Sống !
Một nghìn năm luyện rèn sĩ khí Lịch Sử là Ta! Hịch truyền vang sấm động
Nung thép trong lòng Hồn Thiêng Đất Nước về đây !
Nuốt lửa chờ mong Cuốc xẻng Ta cầm, phá vỡ vòng vây,
Ngày quật khởi, trời Bắc Phương khiếp sợ. Tay Thánh Gióng , gốc tre thành gươm dáo.
Tám mươi năm hoa kiên cường vẫn nở
- Trả lại cho Ta cơm gạo
33