Page 103 - Đôi Mắt Biển
P. 103

Đôi Mắt Biển










                  BỐN MƯƠI

                  Ta đi từ tuổi xuân xanh ấy
                  Nhớ tiếc thủa nào của dấu yêu
                  Buồn ơi non nước như đê vỡ
                  Ngước mặt lệ rơi giữa giáng chiều.
                  Em đã tới sao không gõ cửa
                  Ta đợi em, đợi đến thiên thu
                  Thân xứ lạ, hồn riêng quay quắt
                  Lệ nến rơi nước mắt ngục tù.
                  Ta là thác ngàn năm tình muộn
                  Đổ xuống đời quấn quít bờ lau
                  Em đá cuội long lanh đáy nước
                  Trơ với đời mặc phiến thương đau.













                                         102
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108