Page 108 - Đôi Mắt Biển
P. 108
Đôi Mắt Biển
BỐN MƯƠI LĂM
Mây bồng bềnh ngàn năm trôi lãng đãng
Ta như mây phiêu bạt kiếm người thơ
Đời phi xứ bến sông mê ngơ ngẩn
Chợt gặp em hồn ta đã dại khờ
Em mãi xa bỏ anh nơi cuối phố
Bước chân buồn gõ nhịp phiến sầu rơi
Ngày thêm dài, đêm về sầu hoang vắng
Nhớ nhung ơi.! ôi nhung nhớ đầy vơi
Em đi rồi, lệ nến khô rượu cạn
Ly vỡ tan rơi nát cuộc tình si
Hồn chênh vênh mù lòa niềm yêu dấu
Ta thương em nên lỡ cả xuân thì.
Sóng mắt tình ôi lòng mơ đắm đuối
Nụ môi cười ta ước ngậm trao hôn
Nhưng ta sợ biển đời dâng giông bão
Đành lặng thinh gom yêu dấu trong hồn
Em diễm tuyệt như tranh xuân tố nữ
Tóc nhung mền hong gió mộng gây thơ
Trên cỏ biếc sắc hoa bừng trổi dậy
Con bướm đa tình trong nắng ngu ngơ
Ô ta đã say, hồn ta nghiêng ngả
Như uống ngàn chén rượu giữa nắng mai
Uớc như nắng ta ôm em vào mộng
Đời phù du ta sợ tóc xuân phai.
107