Page 113 - Đôi Mắt Biển
P. 113

Đôi Mắt Biển



                  NỬA  BIỂN ĐỜI


                  Đêm sương lạnh, ánh đèn vàng le lói
                  Giữa mùa đông ta phone gọi hẹn em
                  Vừa gặp nhau, ôi vòng tay dấu ái
                  Hôn vội vàng môi má, tình lên men

                  Thôi em về mặc lòng ta vương vấn
                  Nhìn sau xe, ánh đèn khuất nẻo xa
                  Ta thầm nói, mong em luôn hạnh phúc
                  Bởi tình ta đã có lắm phong ba

                  Lòng thầm nhủ, nhưng tình mê oan trái
                  Cầu em vui, tim sao thắt nghẹn ngào
                  Hồn chết lặng giọt lệ lăn trên má
                  Vừa hôn nhau chợt thoáng đã chiêm bao

                  Trăm năm thế ta vẫn luôn đứng đợi
                  dù chỉ là một kiếp sống hoang đường
                  Ta vẫn chết trong tình không yên nghỉ
                  Và ngàn năm vẫn thế vẫn yêu thương.

                  Em chúc đầu năm làm anh sầu
                  Nhớ người.. thương cả mộng đêm sâu
                  Ôm em nhưng thấy vòng tay lạnh
                  Và những đoạn trường cứ cuộn đau

                  Thôi thế cũng đành đem gói lại
                  Viết lại vần thơ để tặng người
                  Xé tan từng mảnh tung theo gió
                  Để gởi em tôi nửa biển đời


                                         112
   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118