Page 117 - Đôi Mắt Biển
P. 117

Đôi Mắt Biển









                  GÓI GIỌT BUỒN

                  Trời vừa hong chút nắng
                  Nhưng lệ hiên chưa tàn
                  Vẫn còn rơi tí tách
                  Vọng vào lòng lời than.

                  Nhìn thân hoa ủ rũ
                  Sau những trận bão hoang
                  Anh nhớ em vời vợi
                  Đời đau hạt phũ phàng

                  Đã bao mùa đông nhỉ
                  lạnh buốt cả hồn nhau
                  Tóc xanh đã úa màu
                  Thời gian bước thêm mau

                  Thôi bây giờ đã xa
                  Ôm nỗi nhớ ngọc ngà
                  Nhìn bóng mây kỷ niệm
                  Gói giọt buồn xót xa.







                                         116
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122