Page 120 - Đôi Mắt Biển
P. 120
Đôi Mắt Biển
ANH SẼ
Bước đi mãi gối gìa đã mỏi
Đành quay về tìm dấu chân xưa
Tình lãng đãng bụi mờ vết cũ
Chiều hoang tàn gío lộng chuyển mưa
Anh sẽ về dắt em đi cùng ngõ
Cánh đồng chiêm gío lộng lúa mênh mông
Nơi anh tới quê nghèo nương khoai sắn
Sỏi đá sẽ mềm cho ngô trổ bông
Anh sẽ dẫn em trong mùa trăng tỏ
Giữa đêm hoang sao rụng cuối chân trời
Nghe tiếng sóng vỗ bờ hương biển mặn
Côn trùng ca hoà khúc nhạc xuân tươi
Anh sẽ chỉ em nóc nhà thờ cổ
Đã kiên cường nuôi nấng vạn tình yêu
Yêu núi sông, yêu tình người muôn ngả
Yêu chân quê, yêu cả giải nắng chiều,
Anh sẽ hôn em khi nghe pháo nổ
Tặng cánh hoa vừa chợt hái bên đường
Chỉ em nhìn đàn cá trong ao sóng
Để em cười hạnh phúc mắt có đuôi!
119