Page 123 - Đôi Mắt Biển
P. 123

Đôi Mắt Biển









                  Họa bài GỞI MỘT NHÁNH MAI

                  Nhìn thấy hoa mai vàng cả cây
                  Nhớ quá xuân xưa, đếm tháng ngày
                  Mẹ chắc bây giờ mờ mắt đợi
                  Lưng còng, chân yếu mỏi đôi tay.

                  Buồn gởi theo hoa rụng cánh bay
                  Tình quê đứt đọan! Ai gọi đây?
                  Có phải tiếng yêu trong cõi mộng
                  Nhắc ta quay lại ước xum vầy?

                  Muộn rồi! duyên lỡ, em nơi ấy
                  Bến lạ xuân về anh đắng cay
                  Chiều lạnh âm u mây xám phủ
                  Hồn đau chợt xót tủi xuân này.

                  Thôi rồi! Nửa kiếp đời giông bão
                  Cuốn vội mùa xuân, tiếc đợi trông
                  Tóc trải mầu tơ, tay chợt trắng
                   Nợ nước vai mang nặng núi sông.







                                         122
   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128