Page 129 - Đôi Mắt Biển
P. 129
Đôi Mắt Biển
HÃY ÔM LẤY
Tóc đã trắng một đời thôi đã đủ
Cố giơ tay níu kéo hạnh phúc đau!
Ôm anh đi kẻo sau này sẽ trễ
Cuối đường mơ ngày mai chẳng còn đâu!
Trong mộng mơ anh em toàn quỷ xứ
Hàng xóm bên nhà quay mặt dửng dưng
Cùng tiếng nói nhưng đoạn đành bôi mặt
Chém giết nhau, xương trắng dấu bìa rừng
Sáng thức giấc ồ ra ta còn sống
Mang nhục sầu non nước nặng thêm ngày
Thương thân nhau nửa kiếp làm tầm gởi
Tháng năm phai nuối tiếc kỷ niệm say
Nhìn hoa nắng mắt gìa lung linh lệ
Tình còn đây sao gối mỏi quỵ tàn
Hồn còn đó sao bay cao vời vợi
Xác mơ hồ nghe thoảng có tiếng than
Thôi đành thế..! Đời mơ mơ thực thực
Mặc ai say chén rượu bả phồn hoa
Tranh ôm lấy chiếc ghế hề danh vọng
Hoa sẽ tàn! Kiếp sống cũng sẽ qua !
San Jose 25/3/2008
128