Page 141 - Đôi Mắt Biển
P. 141

Đôi Mắt Biển










                  NHÌN MÌNH

                  Tình vẫn thế đời buông tay rũ sạch
                  Lao vào miền sương gió với cánh bay
                  Tiếng rú động cơ như lời em thét gọi
                  Ly rượu đầy, đời vất vưởng cơn say.

                  Ta vung tay thoát lên cười ngạo nghễ
                  Đêm thú hoang đuổi bắt lấy tinh cầu
                  Tình rung động ngàn sao đêm lấp lánh
                  Mê gọi người, ôi người đã về đâu?

                  Ta gọi em, tình quê hương xa thẳm
                  Em bỏ ta giữa khoảng khắc lạc loài
                  Hồn chới với bay vào vùng biển loạn
                  Tình lung linh làm màu tóc ta phai

                  Làn sao sẹt một tinh cầu đổ vỡ
                  Như hồn ta tan tác tự bao giờ
                  Bỗng chợt thấy không gian như rung chuyển
                  Ta nhìn mình bỗng chợt thấy ngu ngơ






                                         140
   136   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146