Page 168 - Loi Tinh Buon
P. 168
Tình ngất ngây kiếp tằm tơ phải nhả
Nét duyên thơ tay vụng dại tặng trao
Vọng tiếng hát ngọt mềm về ƣơm mộng
Giữa sƣơng chiều đàn trổi nhịp xôn xao
Tỉnh cơn say… Em đâu rồi…? Bão tố…!
Dập vùi tình bằng lốc xoáy dâng cao…
Hồn anh đã vỡ tan thành nƣớc lũ
Chảy xuống thác nguồn hờn tủi, hận trào
Anh ƣớc mong tình em nhƣ mây trắng
Để tình anh nhƣ gió cuốn mây bay
Và luôn mãi lòng em nhƣ biển động
Để anh là giông tố cuộc tỉnh say
Thôi em đã chợt đi, rồi chợt đến…!
Để anh say trong cay đắng, ngọt ngào…!
Để suốt đời trong tình mê phiêu lãng…!
Chết trên đồi thơ nhạc dƣới trăng sao…!
Lời Tình Buồn :: 166