Page 170 - Loi Tinh Buon
P. 170

TÌNH XUÂN







               Yêu say đắm anh gọi hoa xuân nở,
               Kéo nắng về trải lên cỏ rong chơi,
               Bỗng chợt ngã, men tình nồng hơn rƣợu,
               Nghe tiếng em đùa vọng với hoa cƣời.
               Xuân đã tới cho mai vàng nở rộ,
               Cuộc tình vui giao động cánh đào rơi,
               Anh quyến luyến nhìn xuân hồng rực rỡ,
               Phải tình yêu hay men đắng của đời!
               Xa nhau rồi, hạ về tình mong đợi,
               Đứng chờ em, hoa rụng tƣởng hồn rơi,
               Lòng xót buốt lựu tàn tan thành máu,
               Nhỏ xuống tim đau chết lịm một đời.
               Em bỏ đi, thu về cây trụi lá!
               Mây bâng khuâng, tình nhắn gọi duyên về,
               Nhìn nƣớc biếc, bóng dáng em lay động,
               Chợt sững sờ… ôi môi mắt đam mê!
               Đông vội tới, cho lạnh về băng giá,
               Lòng se buồn nhìn tuyết trắng mênh mông,
               Gió hắt hiu hồn mê sầu tê tái,
               Lỡ hẹn rồi… thuyền tình đã sang sông!
               Thôi đừng đến, Xuân ơi, em đừng đến!
               Anh nửa đời đã chết cuộc tình si!
               Còn nửa đời, sao vẫn mong vẫn đợi!
               Em đến rồi… em sẽ vội bỏ đi…



               San Jose Xuân 1993






                                                                     Lời Tình Buồn   :: 168
   165   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175