Page 169 - Loi Tinh Buon
P. 169
TÌNH VẪN MÊNH MÔNG
Anh đơn lẻ, chim lạc bầy chiều vắng,
Bay về đâu? nhung nhớ đã dâng đầy…!
Anh gọi em giữa đêm hoang bão tố,
Giấc ngủ nào êm ấm mộng đêm nay.
Ta tìm nhau… hẹn hò từ muôn kiếp,
Để hồn nghe tiếng gọi vút bay cao,
Giữa đêm hoang trên đỉnh sầu gió hú,
Dƣới khung trời tuyết rụng lấp trăng sao.
Tìm em mãi giữa đêm đông băng giá,
Tuyết rơi rơi thấm lạnh nặng đôi vai,
Lòng khắc khoải… mênh mông trời mờ ảo
Em đâu rồi… tình vẫn thế không phai.
Tình là thế ta rủ nhau đuổi bắt,
Khi xa rồi có chợt thoáng đợi trông…?
Duyên một phút sao lòng đau trọn kiếp,
Môi ngọt mềm, thầm gọi nhớ mênh mông.
167 :: Chinh Nguyên