Page 199 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 199
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
và 470 bị thương (80)
Sau khi thực hiện được giai đoạn I nhằm chặn đứng được
chiều hướng thua trận của miền Nam (từ giữa năm 1965 đến tháng
12-65), tướng Westy chuyển qua giai đoạn II nhằm phản tấn công
và bình định lãnh thổ (trong năm 1966 và 1967). Giai đoạn này
nhắm đến các điểm chính yếu như:
- Lùng và diệt tức tấn công thẳng vào sao huyệt các đơn vị chủ
lực của CSBV và VC.
- Chiếm xong một chiến trường nào thì làm bình định nơi đó,
công tác này thường trao cho quân lực VNCH.
- Tham gia cuộc oanh tạc miền Bắc và đường mòn HCM để
ngăn chận sự viện trợ của CSBV cho VC ở miền Nam.
Mục đích của Hoa Kỳ qua chiến lược này của Westmoreland là
nhằm cho CSBV thấy rằng họ không thể chiến thắng, vậy họ phải
thương lượng với Mỹ theo điều kiện của Mỹ.
Vấn đề lùng và diệt lính CSBV ở miền Nam không phải là dễ
vì theo như nhận xét của Hoàng Lạc và Hà Mai Việt thì:
"Việc Mỹ tìm ra CS là cả một vấn đề, vì CS thường phân tán để
khỏi bị tiêu diệt, ở làng mạc thị tứ CS len lỏi trong rừng dân, ở
hoang địa CS ẩn nấp trong rừng lá... Quân đội Hoa Kỳ đã xử dụng
mọi phương tiện như máy bay trinh sát U-2, trực thăng loại bỏ túi,
máy bay C-130 trang bị hồng ngoại tuyến quan sát đêm, máy hiệu
thính giác do đài vô tuyến, máy sensor ghi tiếng động phát giác sự
di chuyển, các đơn vị biệt kích thám báo, tình báo trang bị đặc biệt
để truy lùng địch quân... (kiếm không ra thì) Hoa Kỳ bèn nảy sinh
ra kế hoạch "khai quang" (tức là dùng máy bay rắc thuốc mầu vàng
xuống rừng, làm chịu hết cây cỏ) nhưng cũng không đem lại kết
quả tốt, lại còn bị báo chí khai thác để bôi nhọ." (81)
Ngoài ra như đã có lần đề cập đến, quân VC đã thực hiện một
lối ẩn núp khác rất hiệu quả là lối "độn thổ xuống những hang hầm
đào rất sâu dưới mặt đất", với những cơ sở xây rất kiên cố ở dưới
đất, có cả phòng hội, phòng y tế, bệnh viện dã chiến... (địa đạo Củ
Chi là một thí dụ). Tướng Nguyễn Văn Thiệu hồi còn là đại tá đã
phát hiện ra hệ thống đường hầm này vào 1962 và đã báo cáo lên
Tổng thống Ngô Đình Diệm (82).
198