Page 195 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 195

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


           10.000 người, kể luôn cả những đơn vị đã có mặt  ở Việt Nam.
           Tướng Westmoreland tuyên bố là ông muốn 11 tiểu đoàn và các
           đơn vị yểm trợ có mặt ở miền Nam trước tháng 6 và khẳng định
           rằng nhiều quân hơn có thể cần đến nếu việc ném bom không đạt
           được kết quả (77).
                Trong phiên họp này (1 và 2-4-1965) tại Tòa Bạch  ốc, Tổng
           thống Johnson đã quyết định chuyển sứ mệnh bảo vệ của các tiểu
           đoàn TQLC ở Đà Nẵng thành tấn công, lại tăng thêm 2 tiểu đoàn
           TQLC khác nữa và đồng thời gia tăng lực lượng yểm trợ ở miền
           Nam từ 18.000 lên đến 20.000 người. Khoảng ba tuần sau đó, một
           phiên họp cấp cao được triệu tập tại Honolulu vào ngày 20-4-65 để
           triển khai chiến lược mới này gọi là "Enclave Strategy" có nghĩa là
           quân đội Mỹ và Đồng Minh phải bảo vệ căn cứ ấn định với khả
           năng đánh phản du kích quanh căn cứ xa tới 80 cây số, đồng thời
           làm trừ bị lưu động để hỗ trợ quân đội VNCH cũng trong vòng 80
           cây số ấy.
                Tổng trưởng Quốc Phòng McNamara, William Bundy, phụ tá
           ngoại  trưởng  đặc  trách  Viễn  Đông  Sự  Vụ;  phụ  tá  Quốc  Phòng
           McNaughton; đại sứ Taylor; đô đốc Sharp; thống tướng Wheeler
           và đại tướng Westmoreland đều có mặt tại cuộc họp. Hội nghị đã
           đi đến thỏa thuận sau (78).
                 1.- Cộng sản Bắc Việt có thể không bỏ cuộc trong tháng 6 tới;
           và trong bất kỳ tình huống nào, họ chỉ từ bỏ khi Việt cộng thua
           cuộc chứ không từ bỏ vì các cuộc không tập Bắc Việt. Có thể phải
           mất đến hai năm mới chứng tỏ là Việt cộng thua cuộc.
                2.-  Mức  độ  không  tập  qua  chiến  dịch  Sấm  Rền  (Rolling
           Thunder) là đúng. Hoa Kỳ không muốn, theo lời đại sứ Taylor, giết
           chết con tin (to kill the hostage). Vì thế Hà Nội và những vùng phụ
           cận vẫn còn trong danh sách hạn chế. Phải công nhận rằng không
           phải chỉ ném bom là đủ.
                3.- Tiến bộ ở miền Nam sẽ phải còn chậm và cần phải lưu tâm
           nhiều hơn để tránh sự thiệt hại. Sự im ắng hiện nay của Việt cộng
           chỉ là sự yên lặng trước một cơn bão táp.
               4.- Sách lược chiến thắng phải nhằm bẻ gẫy ý chí của cộng sản
           Bắc Việt và của Việt Cộng. Sư bất lực cuối cùng sẽ đưa tới một
           giải pháp chính trị. Hội nghị Honolulu khuyến cáo gia tăng 100%

                                          194
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200