Page 272 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 272
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
cái bắt tay này nhắc nhở lại chuyện Chu Ân Lai trong hội nghị
Genève 1954 đã đưa tay ra cho John Foster Dulles (ngoại trưởng
Mỹ) nhưng đã bị ông này quay lưng không thèm bắt.
Nixon và phái đoàn ở lại Trung Hoa từ ngày 21-2 đến này 28-
2-72 và đã được tiếp đãi vô cùng nồng hậu.
Kissinger ghi lại lời phát biểu của Mao trong câu chuyện tâm
tình: "Hiện nay chuyện xâm lăng của Hoa Kỳ hay của Trung Hoa
đều không có gì là chắc chắn... Ngài muốn rút một phần quân đội
về nước; quân chúng tôi không ra khỏi lãnh thổ của mình" và đưa
ra nhận xét: "Lời trấn an ngắn ngủi đó, sau được họ Chu nhắc lại,
làm tan biến cơn ác mộng của hai vị Tổng thống tiền nhiệm
(Kennedy và Johnson) đã từng lo sợ một cuộc can thiệp bằng võ
trang của Trung Hoa vào Đông Dương.... Các lãnh tụ Trung Hoa,
bằng một thỏa hiệp ám thị bất xâm lăng với chúng ta, trong thực tế,
đã giải thoát cho chúng ta một cuộc chiến tranh". (49)
Kết quả chuyến viếng thăm này là Thông Cáo Chung ra đời ở
Thượng Hải ngày 28-2-1972 với những điểm chính mà Nguyễn
Tiến Hưng đã trích lại như sau:
- Phiá Hoa Kỳ viết: "Hòa bình tại Á Châu và hòa bình trên thế
giới đòi hỏi những cố gắng để thực hiện hai việc là làm dịu những
căng thẳng và loại trừ những lý do đấu tranh... Hoa Kỳ nhấn mạnh
rằng các dân tộc Đông Dương phải được quyền tự quyết định số
phận mình mà không có can thiệp ngoại lai; mục tiêu chính và bất
di bất dịch của Hoa Kỳ là một giải pháp thương lượng; cái đề nghị
8 điểm ngày 27-1-1972 của VNCH và Hoa Kỳ là để đạt mục tiêu
đó; nếu không có một giải pháp bằng thương thuyết, thì Hoa Kỳ sẽ
triệt thoái lần chót toàn thể lực lượng của mình, đi đôi với mục tiêu
tự quyết của mỗi quốc gia Đông Dương.
Phiá Trung Cộng viết: "Nơi đâu có áp bức, nơi đó có kháng
chiến. Mọi xứ đều muốn độc lập, mọi quốc gia đều muốn giải
thoát, mọi dân tộc đều muốn cách mạng... đó là xu hướng bất khả
kháng của lịch sử... Phiá Trung Hoa tuyên bố việc ủng hộ mạnh mẽ
nhân dân Việt Nam, Ai Lao và Cao Miên trong những cố gắng của
họ để đạt mục tiêu, và ủng hộ mạnh mẽ cái đề nghị 7 điểm của
Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam,
cũng ủng hộ hai vấn đề chính của bản Tuyên Ngôn Chung của Hội
Nghị Thượng Đỉnh các dân tộc Đông Dương..." (50).
271