Page 276 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 276

Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975


             không tin vào sự thành công của chiến lược ràng buộc (linkage
             strategy) mà Nixon đã đưa ra với Liên Xô.
                  Cuối cùng ngày 20-5-72, Nixon vẫn lên đường đi công du Mạc
             Tư Khoa và mặc dù Hải Phòng đang bị thả mìn và những mục tiêu
             quân  sự  quanh  Hà  Nội  đang  bị  dội  bom,  Leonid  Brezhnev  vẫn
             quyết định cho tiến hành hội nghị thượng đỉnh với Nixon.
                 Brezhnev đã quan tâm tới thỏa ước vũ khí chiến lược và mậu
             dịch với Hoa Kỳ hơn là đến cuộc chiến của Bắc Việt tại miền Nam
             Việt Nam; ngoài ra ông cũng muốn làm giảm ảnh hưởng chuyến
             viếng  thăm  Hoa  Lục  trước  đấy  của  Nixon.  Tại  hội  nghị  thượng
             đỉnh, diễn ra từ 22-5 đến 1-6-72 có 4 phiên họp riêng về Việt Nam,
             kể  cả  một  phiên  nhục  mạ  nhau  tàn  tệ  ở  ngôi  nhà  nghỉ  mát  của
             Brezhnev:  nơi  đây  tất  cả  ba  nhà  lãnh  đạo  Liên  Xô  Brezhnev,
             Kosygin và Podgorny đều nặng lời chỉ trích Hoa Kỳ về việc leo
             thang chiến tranh cũng như việc Hoa Kỳ ủng hộ TT Thiệu. Thiệu
             bị Kosygin gọi xách mé là "người gọi là  Tổng thống miền Nam
             Việt Nam đó... kẻ chẳng do ai lựa chọn đó." Nixon trả miếng ngay,
             hỏi là: "Thế ai đã lựa chọn tên chủ tịch Bắc Việt" Kosygin đáp:
             "Toàn thể nhân dân". Nixon bảo Kosygin cứ nói tiếp, Kosygin nói
             xong. Podgony lại tiếp tay tấn công. Nixon biện hộ hành động thả
             mìn Hải Phòng của mình, và cho cấp lãnh đạo Sô Viết biết rằng kể
             từ khi Bắc Việt khởi sự tấn công đến lúc đó đã có "30.000 thường
             dân miền Nam, kể cả đàn bà và trẻ con, bị Bắc Việt giết hại bằng
             vũ khí Sô Viết". Họ ngồi lắng nghe nhưng làm ngơ, rồi ngưng họp,
             lên lầu, ngồi vào bàn tiệc linh đình, ăn uống pha trò, cười nói, kể
             chuyện - cứ làm như phiên họp gay gắt vừa rồi ở dưới nhà không
             hề xẩy ra.
                  Kissinger cũng họp với ngoại trưởng Gromyko ngày 25 tháng 5.
             Lập trường của Nga Xô là họ có thể hứng chịu tình trạng hiện tại,
             nghĩa là chấp nhận để Mỹ dội bom miền Bắc, ủng hộ Sài Gòn, và
             giữ  quân  đội  tại  miền  Nam  cho  đến  khi  nào  có  được  hòa  giải.
             Kissinger cho biết là không nhất thiết Mỹ phải tiếp tục dội bom
             cho  tới  khi  nào  mọi  tù  binh  Mỹ  được  trả  về  hết.  Điều  này  trái
             ngược với bài diễn văn của Nixon hai tuần trước đó, lúc ông loan
             báo là vụ dội bom và thả mìn sẽ tiếp tục chừng nào tù binh Mỹ còn
             bị giam giữ.
                   Kissinger còn bào Gromyko rằng Hoa Kỳ sẵn sàng chấp nhận

                                           275
   271   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281