Page 303 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 303
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
7-1972.
4.- Giai đoạn thứ tư và giai đoạn chót (19-7-72 đến 27-1-73)
Ngày 19-7-72 khai mạc cuộc họp mật Mỹ-Bắc Việt vào giai
đoạn thứ tư. Lê Đức Thọ tỏ vẻ từ tốn hơn tuy vẫn còn đòi một
chính phủ liên hiệp tay ba, song bằng lòng rằng sau khi Thiệu từ
chức, thì các nhân viên khác của chính phủ Thiệu sẽ vẫn được tại
chức, lại sẽ vẫn được tiếp tục nhận viện trợ của Hoa Kỳ cho đến
khi chấm dứt hẳn chiến tranh.
Ngày 1-8-72, Lê Đức Thọ lại tự động tặng thêm cho Hoa Kỳ
hai món quà nữa, cả quân sự lẫn chính trị:
- Về quân sự: Thọ không còn đòi quân Mỹ phải rút lui trước mọi
vấn đề khác, mà sẽ chỉ rút lui một thời gian sau khi ký hiệp định
hòa bình.
- Về chính trị: Thọ không còn đòi Thiệu phải từ chức; thêm nữa,
hai chính phủ là VNCH và CPLTCHMN sẽ được quyền ngang
nhau đề cử mỗi bên 50% các thành phần thứ ba (Trung lập) để
thành lập một "chính phủ hòa giải và hòa hợp quốc gia".
Kissinger mừng rỡ, ngày 17-8-72 bay đi Sài Gòn thông báo cho
ông Thiệu hay, nói sẽ đòi Thọ đổi tên cái chính phủ ba thành phần
ấy ra thành "Hội đồng hòa giải và hòa hợp quốc gia" mà thôi.
Nhưng ông Thiệu, sau khi họp Hội đồng An ninh Quốc gia, đã
không chịu giải pháp ấy và phản đề nghị, đòi một cuộc trưng cầu
dân ý miền Nam (sẽ có cả MTGPMN tham gia) để sửa đổi Hiến
Pháp VNCH ngày 1-4-1967.
Đến phiên họp riêng ngày 15-9-72, Lê Đức Thọ sửa đổi
thêm một lần nữa: sẽ có hai chính phủ ở miền Nam là VNCH và
CMLT; hai chính phủ ấy sẽ chỉ định ra một "chính phủ hòa hợp và
hòa giải quốc gia" mà nhiệm vụ sẽ là thực thi hiệp định hòa bình,
cai trị những vùng xôi đậu và lo việc ngoại giao cho miền Nam.
Nhưng Thọ thay đổi lập trường đòi Thiệu phải từ chức trước đã.
Kissinger cho rằng "chính phủ HG và HHQG" này vô quyền nên
đã sai tướng Haig đi Sài Gòn khuyên Thiệu nên chấp thuận. Nhưng
một lần nữa, ông Thiệu vẫn từ chối nói rằng Bắc Việt không có
quyền bắt ép VNCH phải thay đổi guồng máy chính trị của một
quốc gia có chủ quyền.
302