Page 44 - No Em Mot Doi
P. 44

-     Bác Nhẫn là anh họ mẹ của cháu. Như bác nói hôm
              qua, tại sao bác Nhẫn lại muốn xử tử cha cháu vậy? Cùng
              gia tộc mà.

                  Bác Hải nhìn ra ngoài trời qua khung cửa sổ, nắng chiều
              nhạt nhòa, có hơi ẩm của gió thu Hà Nội lùa nhẹ vào phòng,
              trong khi Phố Huế ồn ào tiếng động cơ của xe gắn máy, và
              dường  như  thành  phố  lớn  nhỏ  gì  của  Việt  Nam  sau  1975
              cũng đều bị tra tấn bằng những tiếng động cơ xe máy liên
              tục suốt ngày qua đêm. Bác quay lại nhìn tôi với đôi mắt
              buồn vời vợi, lắc đầu bác nói.

                  -     Trong làng chỉ có 5 người chắc cháu đã biết là cha
              cháu, bác, anh Nga là anh ruột của mẹ cháu, anh Quắc đã
              đổi họ Nguyễn ra họ Đặng sau khi phản tỉnh trốn khỏi khu
              kháng chiến, và anh Mông. Mấy anh em theo cha cháu vào
              Quốc  Dân  Đảng  chống  Việt  Minh,  và  thực  dân  Pháp,  vì
              chúng  ta  và  cha  cháu  được  ông  bà  cho  ăn  học  ở  Hà-Nội,
              Trưởng Bưởi. Trong khi cả làng trai tráng đều học ở trường
              làng hoặc huyện tới lớp nhất là hết rồi về làm ruộng nên họ
              nghe  theo  Việt  Minh  tuyên  truyền  đi  làm  du  kích  chống
              Pháp, trong đó có chú Quân của cháu và thằng Nhẫn là chủ
              chốt đầu đàn cả huyện. Như cháu đã biết thằng Quân đã chỉ
              súng lục vào đầu bố cháu trong khi anh em cãi vã nhau vì
              khác  chính  kiến,  có  điều  thằng  Quân  không  bóp  cò  súng
              thôi. Nhưng như vậy là cũng hết tình anh em rồi.

                  -     Chuyện này cháu biết, vì lúc đó cháu đang bưng ấm
              nước nóng ra cho cha cháu pha trà. Cháu bỏ chạy tìm mẹ
              cháu khi thấy chú Quân chĩa súng vào đầu cha cháu mà .

                  -      Còn  thằng  Nhẫn,  lúc  đó  nó  là  tiểu  đội  trưởng  du
              kích huyện Phú Xuyên, nó ra lệnh cho thằng Quân bắn bố
              cháu,  thằng  Quân  nghĩ  sao  không  bắn,  và  bỏ  đi  mất  tích
              luôn, sau 1954 nó mới về, trong khi cha cháu bỏ Pháp về

                                                43
   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49