Page 45 - No Em Mot Doi
P. 45
làng, hai anh em lại gặp nhau. Khi thấy thằng Quân trở về
nhà với quân hàm thượng tá Cộng Sản, cha cháu lại mang
gia đình trốn vào Nam.
- Ngày đó cha cháu dẫn cháu đi suốt đêm qua những
cánh đồng lạ, đôi khi đói quá hai cha con phải ăn cắp khoai
ngoài đồng hoặc xu hào mang nướng nên ăn. Mà xu hào non
nướng ăn ngọt đáo để nghe bác.
- Cái kinh nghiêm ăn xu hào nướng ta và cha cháu ăn
hoài trong khi trốn Cộng Sản nằm bụi, nằm bờ ngoài ruộng.
Cái thời cha cháu và bác bỏ làng vào thành kể ra thì dài lắm,
nhưng đại khái là thằng Nhẫn cho kẻ dưới quyền theo dõi
bác và cha cháu sau khi thằng Quân không bắn anh ruột của
nó. Bác và cha cháu biết nên chẳng ngủ nơi nào một đêm
thẳng giấc, di chuyển chỗ ngủ liên tục mỗi đêm để tránh bị
theo dõi và bị thủ tiêu. Một đêm bác và cha cháu bất ngờ bỏ
làng nửa đêm trốn lên Hà-Nội. Thằng Nhẫn biết thì đã trễ
mặc dù nó đã cho tiểu đội dưới quyền nằm nấp sẵn tại ngã
ba Cầu Rẽ. Nếu ngược lên là đi Hà Nội, suôi xuống là về
Nam Định, và rẽ ngang là về Bái Vàng, Thàng Lập.
- Vậy tại sao bác và cha cháu thoát khỏi chỗ ngã ba
đó? Tôi buột miệng hỏi.
Bác hai Hải gật gật đầu có vẻ thú vị khi nghĩ về cuộc
chạy đua với tử thần đầy nguy hiểm bởi chính anh em mình
gây nên cảnh tương tàn.
- Cũng may bác và cha cháu đã không đi lối đó, bác
và cha cháu đi qua lối làng Trằm lên đê Yên Phụ, nhẩy
xuống thuyền trực sẵn bơi qua sông Hồng Hà vào Gia Lâm,
rồi đi bộ qua cầu Gia Lâm vào Hà Nội.
- Bác và cha cháu gan thật.
44