Page 117 - Ky yeu Hoi thao khoa hoc Con duong... (21x29)
P. 117

Con ñöôøng xuaát döông cuûa ñoàng chí Traàn Phuù qua ñòa baøn thaønh phoá Moùng Caùi .117



            chủ, cường hào “phù thu lạm bổ” gửi đơn lên huyện yêu cầu giảm thuế cho những gia
            đình nghèo khổ...

               Thời gian đoàn đi qua và lưu lại trạm liên lạc rất ngắn nên ảnh hưởng tới phong trào
            cách mạng chưa nhiều, nhưng nó đã góp thêm gió để thổi bùng ngọn lửa cách mạng
            ở Móng Cái cũng như tỉnh Hải Ninh rực cháy sáng hơn. Sau khi xuất dương ra nước
            ngoài, dự lớp huấn luyện chính trị ở Trung Quốc do lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc tổ chức,
            rồi được cử đi học tại Trường Đại học Phương Đông Liên Xô; tháng 4/1930, Trần Phú
            trở về nước, làm việc tại Hà Nội một thời gian ngắn, rồi đi khảo sát tình hình một số

            địa phương: phong trào công nhân ở Nam Định, phong trào nông dân Thái Bình, phong
            trào công nhân ở Hải Phòng. Cuối tháng 6/1930, Trần Phú đến khảo sát phong trào
            công nhân tại Khu mỏ.
               Khu mỏ là một trong những chiếc nôi sản sinh ra giai cấp công nhân Việt Nam, nơi
            tập trung đông công nhân chiếm 90% tổng số công nhân nhiên liệu toàn Đông Dương.
            Sống trên mảnh “đất nhượng”, công nhân phải chịu áp bức bóc lột của 2 bộ máy thống

            trị là chính quyền thực dân phong kiến và bọn chủ mỏ. Đời sống công nhân hết sức cơ
            cực, họ phải làm việc từ 10  đến 12 giờ trong một ngày với đồng lương rất thấp. Thợ
            lò lương thời điểm cao nhất chủ mỏ chỉ trả 15 - 20 xu một ngày công. Đồng lương ít
            ỏi, cuộc sống đói rách lầm than, công việc nặng nhọc, nguy hiểm, bọn chủ không chịu
            trang bị bảo hộ lao động, tai nạn lao động, sập lò xẩy ra liên tiếp, nhiều người chết mất
            xác... công nhân thường xuyên bị đánh đập, cúp phạt vô lý... thợ lò cố hết sức một tháng
            thường chỉ làm nổi 15 - 17 công và ít người sống tới 60 tuổi... Bị áp bức bóc lột nặng
            nề, công nhân đã vùng lên đấu tranh chống thực dân chủ mỏ. Từ năm 1902 - 1922 có
            16 cuộc đấu tranh đánh giám thị, cai ký, đập phá máy móc. Tiêu biểu nhất là cuộc đấu
            tranh của chị em nhà sàng Kế Bào (Cái Bầu) tháng 02/1916, bãi công đòi tăng lương
            giảm giờ làm mang ý nghĩa nhất. Đây là cuộc đấu tranh đầu tiên của thợ mỏ mang đặc
            trưng phương thức đấu tranh của giai cấp công nhân hiện đại.

               Năm 1926, đồng chí Hạ Bá Cang (tức Hoàng Quốc Việt) đã về Mạo Khê làm công
            nhân tuyên truyền chủ nghĩa yêu nước, thành lập được tổ chức Ái hữu trong công nhân
            mỏ. Trong phong trào vô sản hoá (năm 1928), Việt Nam Thanh niên Cách mạng đồng
            chí Hội đã cử hội viên về Khu mỏ để tự rèn luyện mình, tuyên truyền chủ nghĩa yêu
            nước và chủ nghĩa Mác-Lênin, vận động công nhân. Năm 1929, Khu mỏ Quảng ninh có
            35.900 công nhân trong khi đó công nhân nhiên liệu toàn Đông Dương có 38.665 người

            đứng dậy đấu tranh.
               Cuối năm 1928, Chi hội Việt Nam Thanh niên Cách mạng đồng chí Hội được ra đời

            ở Cẩm Phả - Cửa Ông và ra tờ báo Than để tuyên truyền trong công nhân. Đầu năm
            1929, chi hội Việt nam Thanh niên Cách mạng đồng chí Hội được thành lập ở Khu mỏ
            từ Mạo Khê đến Hòn Gai, Uông Bí. Từ tháng 7 - 12/1929, các chi bộ Đông Dương Cộng
            sản Đảng được thành lập ở Cẩm Phả - Cửa Ông, Hòn Gai, Hà Tu, Uông Bí, Vàng Danh.
            Tháng 02/1930, Chi bộ Đảng Cộng sản Việt Nam đầu tiên ở Quảng ninh ra đời tại Mạo
            Khê. Từ tháng 02 - 4/1930, các Chi bộ Đảng Cộng sản Việt Nam ở Hòn Gai, Cẩm Phả,
            Cửa Ông, Uông Bí - Vàng Danh lần lượt ra đời. Tháng 4/1930, Đảng ủy mỏ Hòn Gai -
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122