Page 20 - nguyen cat thinh - v3a_Neat
P. 20
– Thiệu! Thiệu! có phải tao đang nằm mơ không? Mày đừng lừa tao
nghe Thiệu. Tao đã ăn quá nhiều quả lừa rồi. Đủ rồi! Nói thật đi!
* * *
Thiệu dậy thật sớm, bắt xe ôm đến nhà ga.
Anh tò mò muốn xem khuôn mặt bạn mình lúc còn ngái ngủ nên ẩn
mình sau một gốc cây kín đáo thật gần để quan sát.
Đức dậy còn sớm hơn anh, đang tập xử dụng mọi chức năng của chiếc
xe lăn chưa bao giờ mơ tưởng. Anh điều khiển cho xe chạy lui chạy tới,
quay phải quay trái, quay nửa vòng, quay trọn vòng, thử đủ kiểu,
giống một đứa trẻ thử đồ chơi.
Trời còn se lạnh nhưng anh vã mồ hôi. Mệt, anh ngừng lại, hút một
điếu thuốc, ngửa mặt lên trời thở khói.
Khuôn mặt sáng lên bởi những tia nắng trong vắt đầu ngày xuyên qua
từ cành lá. Thiệu đọc được trên đó nét rạng rỡ. Niềm hạnh phúc đến
bất chợt, anh hít một hơi mạnh sảng khoái. Anh biết bạn anh cũng thế.
Đức ơi, tao đang chia xẻ hạnh phúc với mày đây. Cái hạnh phúc sao
nhỏ bé và mong manh quá. Có phải nó là giọt sương đang đọng trên
chiếc lá kia, long lanh như hạt kim cương óng sắc, nhưng chỉ một chốc
thôi sẽ tan thành nước?
Tao sợ, tao sợ. Tao cầu nguyện cho hạnh phúc ở lại với mày. Tao là
thằng hoang đạo nhưng tao tự hứa sẽ đi lễ chủ nhật này. Sẽ xưng tội,
sẽ dâng lời cầu nguyện cho mày. Sẽ làm tất cả những gì Thiên Chúa
muốn để cho mày được sống bình an hết kiếp này.
Mày phải có một đường đi mới không tăm tối, mày cần phải có một
đức tin.
Con “Đường Bác Đi” người ta “tử tế” nhường cho mày hãy để lại phía
sau, lấp nó đi đừng để cho người khác dẫm nữa. Hay là tao sẽ lôi cổ
mày vào nhà thờ với tao hoặc tao sẽ hộ tống mày tới cửa chùa, đến
với Đức Phật mà mày từng nói Mạ mày rất sùng kính? Đức ơi, làm ơn
dễ dãi một chút, kéo được mày đi đến chốn ấy thì cũng khó như bảo
cô dâu đừng trang điểm trong ngày cưới.
19