Page 233 - sa_di_ni_kinh_luat_version_4_Neat
P. 233

KINH BÁT ĐẠI NHÂN GIÁC                                      227

                             Bồ-tát bố thí, ai hơn kẻ này.
                            Lòng không còn thấy kia đây,
                          Ít khi nhớ đến buồn gây thuở nào.
                               Dù người làm ác biết bao,
                      Một lòng thương xót, khổ đau cứu giùm.


                            7. Thứ bảy là thường giác ngộ:


                          Năm dục tạo gây lầm lỗi ngất trời.
                             Tuy người thế tục ngoài đời,

                       Mà lòng không nhiễm vui chơi thế tình.
                              Ba y thường nhớ của mình,
                         Ngày nào sẽ được ôm bình ngao du.
                                Chí mong lìa tục đi tu,
                       Đạo gìn trong sạch chẳng lu không mờ.
                             Hạnh lành cao vút kính thờ,
                        Thương yêu tất cả không bờ bến đâu.


                             8. Thứ tám lại nên giác ngộ:


                         Tử sanh mải miết đau khổ vô cùng.
                            Phát tâm dõng mãnh đại hùng,
                      Quyết lòng độ hết đồng chung Niết-bàn.
                            Thà mình chịu khổ muôn vàn,

                         Thay cho tất cả an nhàn thảnh thơi.
                             Mọi người đều được vui tươi,
                        Đến bờ giác ngộ rạng ngời hào quang.
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238