Page 221 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 221
qua đầu để uy hiếp, dân không sợ vẫn đi, hôm sau chúng bắn xuống
đất cho đất đá bắn lên, 3 người bị thương, dân vẫn không chịu lùi, địch
phải chịu. Tháng 5/1953, Nhân dân Hòa Thạch, Phú Cát đấu tranh đòi
cấy ruộng ở vành đai, đòi 2 lần không được, lần thứ ba chúng mới cho,
cách đường 21 là 15m; nhưng lính bốt lại giữ, Nhân dân tiếp tục đấu
tranh đòi Tỉnh trưởng phải giải quyết, kết quả 2 xã cấy được 36 mẫu...
- Đấu tranh chống bắt lính thắng lợi ở Sài Sơn và Phượng Yên Sơn.
Biết đây là những xã có phong trào khá lại đông dân, chúng đưa lính
về đây đóng giữ để làm áp lực. Ở Sài Sơn, một trung đội lính giặc về,
giao cho mỗi thôn phải tuyển được 10 người trở lên, cả xã phải tuyển
68 người vào bảo chính đoàn và địa phương quân. Chi bộ lãnh đạo
Nhân dân đấu tranh chống lại, nên ngày đầu chúng chỉ bắt được 7
thanh niên vào bảo chính, hôm sau được 5 vào địa phương quân, hôm
sau nữa thì không được ai. Chi bộ còn khéo lãnh đạo, lợi dụng việc bắt
lính của giặc đưa ngay một vài thanh niên mà ta nắm được vào bảo
chính đoàn, địa phương quân đợt này để giao công tác phục vụ cho việc
nắm địch tình và địch ngụy vận. Ở Phượng Yên Sơn, Chi bộ đặt kế
hoạch cho thanh niên tạm lánh sang thôn khác. Kết quả 15 lính quận
về mà chỉ bắt được 8 thanh niên ốm yếu. Khi về quận cả 8 anh em đều
khai không tình nguyện, bọn tuyển binh cũng không hy vọng gì về sức
khỏe, tinh thần của 8 thanh niên này, ta kịp thời lãnh đạo đưa nhanh
8 thanh niên này rời nơi tuyển mộ... Đi đôi với chống bắt lính, các chi
bộ còn lãnh đạo chống đóng hoặc giảm thuế đảm phụ quốc phòng, kết
quả 4 xã đã đấu tranh đòi giảm được 23.750 đồng, xã Hoàng Ngô thì
đấu tranh không đóng 2 lần.
Về đấu tranh chính trị, đáng chú ý là việc tẩy chay cuộc nói chuyện
của tên Thủ tướng bù nhìn. Ngày 03/4/1953, quận Hoàng Xá sức giấy
về cho các xã ngày mai đi đón Thủ tướng Nguyễn Văn Tâm về kinh lý.
Sáng ngày 04/4/1953, chúng cũng tập trung được 800 người. Nhưng
đợi từ 8 - 11 giờ mới thấy 25 xe và 180 lính bảo chính đi hộ tống về.
Tâm đề cao Bảo Đại, lấy việc một số người kháng chiến đã về hàng để
khoe khoang “chính nghĩa quốc gia” nói về nhiệm vụ của thanh niên
trong lúc “quốc gia hữu sự” để dọn đường cho việc bắt lính... Kết quả,
những người phải đi đón, phải ngồi nghe đều nói: “Tưởng thế nào, có
thế mà bao nhiêu lính, bao nhiêu xe đi hộ vệ, chỉ làm Nhân dân mất
việc, nó nói thì nói chứ ai thèm nghe.”
221