Page 253 - Trinh bay huyen Quoc Oai
P. 253
bị tàn phá bởi cuộc chiến tranh xâm lược do thực dân Pháp gây ra kéo
dài gần 8 năm ròng. Toàn huyện không có một cơ sở sản xuất công
nghiệp nào. Cơ sở hạ tầng phục vụ cho phát triển kinh tế - xã hội lạc
hậu, hầu như chưa có gì đáng kể. Các tuyến đường giao thông, quốc
lộ, tỉnh lộ chạy qua địa bàn huyện cùng các tuyến đường liên xã, liên
huyện như: đường 21A, 21B, 81B, 72, 80... vốn đã nhỏ bé, xuống cấp,
qua nhiều năm không được tu sửa, lại bị đào phá nhiều trong chiến
tranh nên bị hư hỏng nặng nề.
Các ngành nghề thủ công truyền thống, thương nghiệp kém phát
triển. Toàn huyện còn rất ít các làng duy trì được ngành nghề truyền
thống như đan cót ở xã Nghĩa Hương; làm nón ở làng Phú Mỹ (xã Bình
Than); đan đó, đan lờ ở làng Đồng Bụt (xã Ngọc Liệp); nung vôi ở làng
Hoa Vôi (xã Hoàng Ngô)... song số lượng và quy mô sản xuất đều rất
nhỏ bé, sản xuất cầm chừng, đúng với nghĩa là “nghề phụ”. Việc giao
lưu, trao đổi, buôn bán hàng hóa cũng rất hạn chế. Chợ Phủ - chợ lớn
nhất và là trung tâm giao lưu, buôn bán của cả huyện cũng chỉ giới
hạn ở một số sản phẩm nông sản, chăn nuôi và hàng đan lát, nhưng
số lượng rất ít, lẻ tẻ và thất thường. Phố Phủ (thuộc xã Hoàng Ngô)
trong thời kỳ thực dân Pháp chiếm đóng vốn là nơi buôn bán sầm uất
nhất huyện, nhưng chủ yếu là bán hàng ăn, hàng xa xỉ phẩm phục
vụ binh lính, quan lại, nha dịch... nên khi hòa bình lập lại, thị trường
thay đổi, việc buôn bán gặp khó khăn, đình trệ. Đời sống của các hộ
tiểu thương gặp khó khăn.
Ngành sản xuất chính là nông nghiệp phải gánh chịu hậu quả
nghiêm trọng. Trong những năm bị tạm chiếm, thực dân Pháp đã cho
đóng trên địa bàn huyện Quốc Oai tới chục đồn bốt. Ở những nơi đóng
bốt, địch cho triệt hạ thành vành đai trắng xung quanh để phát quang
tầm quan sát, bảo vệ bốt. Vì vậy, ở những nơi này, Nhân dân phải tản
cư đi nơi khác, ruộng đồng bị bỏ hoang, nhà cửa, vườn tược bị phá hủy.
Khi Nhân dân trở về chỉ có hai bàn tay trắng. Các xã dọc theo đường
21A gồm Hòa Thạch, Phú Cát, Phú Mãn, Đông Yên nằm trong vành
đai trắng của địch với chiều rộng tính từ đường 21A sang mỗi bên
4km; do đó, hàng nghìn mẫu ruộng bị bỏ hoang. Khi địch rút đi, chúng
còn bỏ lại rất nhiều chông mìn, hàng rào dây thép gai... nên rất khó
khăn cho việc khai hoang, phục hóa. Toàn huyện có 606,1ha ruộng đất
bỏ hoang hóa lâu ngày. Các công trình thủy lợi còn quá ít và quá nhỏ
bé. Nguồn nước tưới chủ yếu trông chờ vào thiên nhiên và một phần
từ công trình thủy nông Phù Sa. Vì vậy phần lớn diện tích nông nghiệp
253