Page 17 - kyuc_ngay_ay
P. 17

Tản mạn Ký ức ngày ấy



                                            Nếu so cùng cầu tướng ở phương xa

                                           Còi xuất quân lanh lảnh được ban ra

                                               Thì trận đấu đã vô cùng sôi nổi

                                              Tiền đạo ta như sóng cồn tiến tới

                                           Khi tạt ngang khi nhồi bóng, làm bàn

                                      Khiến đối phương thành rối loạn hoang mang

                                              Hậu vệ yếu phải quay về thế thủ

                                           Thiếu bình tỉnh một vài người chơi dữ

                                            Nên trọng tài cảnh cáo đuổi ra sân.

                                              Quả bóng da lăn lộn biết bao lần

                                              Hết hai hiệp và đội nhà đã thắng

                                             Ta tuy bé song đồng lòng cố gắng

                                          Biết nêu cao gương đoàn kết đấu tranh

                                           Khi giao banh khi phá lưới hãm thành

                                             Nên đoạt giải dù địch to gấp bội”



                                                   Cậu bé bán báo

                                           “Tôi chỉ là một trẻ con bán báo

                                    Khắp phố phường chân sáo nhẩy tung tăng

                                        Cất tiếng rao lanh lảnh vang đường

                                      Đem những món văn chương chào khách

                                       Này tạp chí này tân văn... tôi cắp nách

                                          Đón mời chư mặc khách tao nhân

                                 Trong xóm văn chương tôi không phải không cần

                                         Ít chữ nghĩa chỉ giữ chân bán báo

                                         Phận nhỏ mọn có chi mà vênh váo

                                   Nhưng bán văn chương ai dám bảo nghề hèn

                                           Vả trên đời giấy trắng mực đen

                                      Duyên ai phận nấy hờn ghen thì cũng lố




                   Trần Tống-CHS Bồ Đề Đà Nẵng                                                                                          Trang  15
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22