Page 12 - kyuc_ngay_ay
P. 12
Tản mạn Ký ức ngày ấy
lạc ngay trong khuôn viên chùa Pháp Lâm (còn gọi là chùa Tỉnh Hội ), nay cơ sở
vẫn còn thuộc quyền sở hữu của chùa Pháp Lâm nhưng đã sử dụng vào mục
đích khác.
Chùa Pháp Lâm TRường Bồ Đề nhỏ (Tiểu học)
Hình ảnh: nguồn internet
Cùng trong thời gian này, vì anh rể tôi đã là hạ sĩ nhất nên gia đình không còn ưu
tiên được cấp nhà ở trong khu gia binh nữa mà phải ra thuê nhà trong xóm kiệt 6
- chợ Hoành Sơn đường Hoàng Diệu. Ở thời điểm này, với đồng lương của một
hạ sĩ phải lo “cơm - áo - gạo - tiền” cho 8 nhân khẩu, nào là áo quần, nào là sách
vở, học hành… và bây giờ lại thêm một gánh nặng bởi tiền thuê nhà. Tuy cuộc
sống của gia đình không được sung túc như các gia đình khác, nhưng cậu cháu
tôi rất thương yêu nhau, luôn chia sẽ cho nhau từng bát cơm, miếng cá, cộng rau.
Suốt những năm tháng còn là học sinh phổ thông chúng tôi ít có dịp ngồi ăn sum
họp chung trên mâm cơm gia đình; mỗi đứa được chia cho một bát cơm chung
với đồ ăn, vài cộng rau, vài miếng cá, con tôm hay vài lát thịt; tiêu chuẩn chỉ có
vậy, no hay đói cũng đành chịu không lấy đâu ra để ăn thêm nữa…
Xóm tôi ở, một xóm vắng êm đềm hiền hòa và mát mẻ, khoảng thời gian này ở
đây nhà cửa còn thưa thớt, gia đình nào cũng có sân vườn rộng rãi trồng cây. Sân
chơi nhà bốn gian làm tôi nhớ mãi - sở dĩ gọi là nhà bốn gian vì trong một khu
đất khá rộng có 4 gia đình công chức ở, trong sân có vài cây vú sữa vỏ đỏ và vú
sữa nếp (vỏ màu trắng). Những ngày nghỉ, lũ trẻ trong xóm thường tập trung ở
đây để nô đùa, nghịch ngợm. Nào là chơi cớp cờ, bịt mắt bắt dê, nhảy chồng cao,
đánh tổng, chơi trò tán lon, tán bóng… bắn bi ăn bi hoặc ăn thua nhau bằng bao
thuốc lá, nắp ken, dây cao su, các tấm bóng… Vốn luyến của lũ nhóc chúng tôi
là những vỏ bao thuốc Salem, Palmal, Capstan… đã lượm được, là những cái nắp
Trần Tống-CHS Bồ Đề Đà Nẵng Trang 10