Page 11 - kyuc_ngay_ay
P. 11
Tản mạn Ký ức ngày ấy
Rồi với giọng trầm hùng, thầy giảng
“Giống Rồng Tiên chói rạng núi rừng
Trải bao thăng giáng, phế hưng
Đem giòng máu thắm, bón từng gốc cây
Làn không khí giờ đây ta thở
Đường ta đi, nhà ở nơi này
Tổ tiên từng chịu đắng cay
Mới lưu truyền lại đất này cho ta...”
Lũ nhóc chúng tôi, nhà ở trong trại gia binh nào là thằng Tùng “gầy” con ông
Minh, thằng Hai “lép”, thằng Hiệp con ông Dưng, thằng Hùng con ông Năm…
là những đứa trẻ nghịch ngợm vô tư như bao đứa trẻ khác cùng lứa. Chủ nhật
thường rủ nhau chơi bắn bi, chơi trốn tìm (chơi năm mười) hoặc vào đồn hái trái
trứng cá, hái trái bàng để ăn, dùng lá bàng kết thành mũ để làm lính duyệt
binh… Nhiều loại trái như xoài xanh, ổi, trâm, sim... rất hấp dẫn với lũ trẻ chúng
tôi nhưng những trái ấy phải về vùng nông thôn mới có được hoặc phải mua ngoài
chợ. Qua kinh nghiệm tôi biết rằng không phải cây bàng nào cũng đều cho trái
ngon cả. Vì vậy phải biết chọn trái của cây bàng nào để ăn. Với trái bàng chín
màu da vàng ửng, bóng mềm ăn vào nghe thơm phức. Sau khi ăn sạch cơm rồi lại
lấy hột, dùng cục đá đập vỡ vỏ cứng, lấy nhân bên trong ăn thấy bùi bùi. Trèo hái
trái bàng, trái trứng cá để ăn có thể để thỏa mãn cái tính nghịch, thèm thuồng của
trẻ con nhưng trong sâu lắng của riêng tôi nó còn có một nguyên nhân sâu sắc
hơn đó là do sự thiếu thốn lúc bấy giờ.
“Ðói lòng ăn nửa trái sim
Uống lưng bát nước đi tìm người thương”
“Ù ơ ba trái ù ơ
Chim ăn hết hột còn xơ với cùi
Ù ơ hột chín hột mười
Hột rơi xuống đất hột lùi nồi cơm”
Từ năm 1965 đến năm 1969 tôi theo học lớp Bốn (Lớp 2) đến lớp Nhất (Lớp 5)
ở trường Tiểu học Bồ Đề Tỉnh Hội (còn gọi là Bồ Đề nhỏ). Ngôi trường này tọa
Trần Tống-CHS Bồ Đề Đà Nẵng Trang 9