Page 215 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 215

thế này. Quý vị chắc đang tự hỏi người gì mà …ngu dữ
          vậy phải không? Vâng, đúng là ngu hết chỗ nói! Vì thế
          mới có chuyện để kể với quý vị….
              Thôi thì nói quanh nói quẩn, nói xa rồi nói gần, ấp

          a ấp úng mãi rồi cũng phải khai báo mất thôi. Làm gì có
          viên Aquamarin nào vào đây! Ai mà khơi khơi đi tặng
          không cho  "người lạ"  mấy viên Aquamarin  hả trời ?
          Thưa quý vị, mấy viên Aquamarin mà tôi dông dài nãy
          giờ là những viên đá hình dạng trông chẳng giống ai,
          màu sắc thì xấu xí, không vàng không đỏ, không xám
          không xanh, dĩ nhiên là cũng không lấp lánh mời gọi mà
          là sần sùi như cục …..sạn!

              Đúng  là  cục  sạn  mà  tiếng  chuyên  môn  người  ta
          thường gọi là…..sạn thận! Nguyên nhân vì sao tôi được
          tặng mấy viên Aquamarin sần sùi thì xin mời quý vị đọc
          tiếp nhé.
              Hai vợ chồng chúng tôi, trừ buổi trưa mạnh ai nấy

          lo (thực ra là có cantine của sở lo), còn lại những giờ
          khắc khác thì chúng tôi cùng ăn cùng uống một mâm,
          có khác biệt chăng là khác phần lượng, chứ phần phẩm
          thì tuyệt đối giống nhau. Thế mà chỉ một mình tôi được
          "tặng quà". Người vì thế đầy sạn!
              Ngày mới cưới nhau, ngày còn chiểu chuộng nhau,
          còn lắng nghe từng yêu cầu nho nhỏ của nhau, chàng
          của tôi hay nhõng nhẻo, rồi bày đặt chê ỉ chê ôi, nhất

          định không chịu ăn cá, không chịu ăn rau ăn dưa, chỉ
          thích mỗi món thịt. Xào dĩa đậu que với thịt bò, chồng
          gắp thịt, vợ gắp đậu, cứ như là đã có ước hẹn với nhau
          trước. Đừng dọn món cá, chỉ cần dọn món thịt là chàng


                                                                214
   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220