Page 216 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 216

vui, thiếu thịt thì miễn cưỡng và cơm, vừa ăn vừa lầu
              bầu: "sao ăn xong vẫn thấy lạnh bụng như chưa ăn….".
                  Lúc đầu tôi còn hăng say giảng Moral, hăng hái mua
              cá, mua rau, mua dưa, nấu nướng tùm lum để chứng

              minh cho chàng thấy là không có món thịt tôi vẫn sống
              nhăn răng, vẫn có da có
                  thịt, chẳng bệnh hoạn đau ốm gì ráo…
                  Thế rồi cái hăng hái ăn kiêng cử cẩn thận của tôi
              theo ngày tháng cũng bắt đầu tàn lụi, bữa cơm tối dần
              dà không còn là mâm cơm thịnh soạn linh đình với 3-4
              món cá thịt rau dưa lộn xộn lỉnh kỉnh như trước, nhất là
              khi con cái đã rời tổ, bay nhảy với cuộc sống của chúng

              nó, thì bữa cơm tối của hai chúng tôi thường chỉ còn vỏn
              vẹn mỗi một món thịt, hết thịt bò đến thịt heo, bữa nào
              siêng lắm thì có thêm món xà lát gọi là tượng trưng cho
              có với người ta. Bữa cơm vì thế đâm ra giản dị gọn gàng
              vô cùng!!!

                  Ăn thịt mà chỉ nhâm nhi với nước lạnh thì ….chán
              quá, cho nên phải bày đặt uống rượu. Lúc đầu còn dè
              dặt, sau thì trở thành thói quen, mở chai rượu nào là hầu
              như chỉ cần 2 ngày là phải khui chai mới, chưa kể khi
              có khách thì cả chồng lẫn vợ, cứ vui như Tết, chạy lên
              chạy xuống basement  mấy bận để  vác thêm vài chai
              ….gọi là đãi bạn! Tửu lượng rượu của hai chúng tôi theo
              tháng ngày cũng tăng theo lúc nào không hay. Rượu đỏ

              rượu trắng, rượu mắc rượu rẻ, rựợu nào cũng ngon. Ở
              ngay cái làng trồng nho làm rượu, uống mãi mà chưa
              mềm môi.




                                                                    215
   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221