Page 231 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 231

ông bị đau ra sao, chứ hỏi ông tên gì để làm cái quái gì?
          Mà chết rồi thì cần gì tên tuổi cơ chứ? Hóa ra mấy câu
          khai báo đầu tiên của chàng, (lúc đó có lẽ tôi đang lên
          cơn đau nên ù tai không nghe rõ) là bà vợ của tôi không

          đến nỗi nguy kịch gần chết đến nơi nên nhân viên bên
          kia đầu giây mới tà tà …bắt đánh vần. Cái tên ngoại
          quốc khó nói, khó phát âm nhưng hầu như người VN
          nào cũng mang tên đó nên chỉ cần đánh tới vần "g" là
          người Đức biết ngay là Nguyễn!
              Đau thì đau nhưng tôi cũng cố dặn chàng xếp cho
          tôi bộ quần áo ngủ, bàn chải đánh răng, đôi dép đi trong
          nhà và nhét cái Iphone vào túi áo khoát cho tôi.

              Xe cứu thương đến. Trời bên ngoài vẫn còn sáng.
          Cơn đau đang kéo tới, tôi gượng dậy cố lết đi theo hai
          người y tá vì không muốn bị khiêng lên xe ca đẩy ra
          đường, hàng xóm lại tưởng tôi sắp chết đến nơi, lại mất
          công giải thích lôi thôi. Không muốn nhưng cũng không

          cách nào đi nổi nên hai ông y tá phải đẩy tôi bằng xe lăn
          lên tận xe cứu thương đang đậu trước cửa nhà.
              Chàng của tôi ngồi ghế trước với ông y tá tài xế. Tôi
          nằm băng ca đằng sau có ông y tá khác ngồi bên cạnh
          canh chừng. Đoạn đường 20 km về Uni Klinik Mainz
          lúc này sao mà xa diệu vợi. Tôi chỉ muốn nhắm mắt ngủ
          thiếp đi cho bớt đau nhưng cứ bị ông y tá hỏi thăm sức
          khỏe, chắc ổng sợ tôi xỉu hay ngất đi thì lôi thôi phiền

          phức lắm…
              Emergency tối thứ hai vắng vẻ, may quá, tôi được
          chuyển ngay vào departement Urology. Cậu con trai của
          chúng tôi đã chờ sẵn ở đó. Một chai Influsion chống đau


                                                                230
   226   227   228   229   230   231   232   233   234   235   236