Page 235 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 235

- Ồ vậy bây giờ là bà hết sợ, hết run rồi hén, vì đâu
          có Adrenaline nữa mà lên cơn run hay cơn sợ há…. (vốn
          liếng Anatomy đến đây bắt đầu cạn, nói nữa là hố)
              - Ừ đúng rồi đó, mà tuổi này rồi thì tui cũng chẳng

          cần Adrenaline nữa bà ơi….
              - Vậy Cortison thì giải quyết làm sao hả bà?
              - Nghe BS nói phải uống thuốc!
              Câu chuyện tới đây thì y tá đem thức ăn sáng đến
          cho bà hàng xóm. Bà ta vừa ăn sáng vừa lầu bầu thức ăn
          không ngon, trong khi tôi đói meo vì cả ngày hôm qua
          không ăn uống gì được. Không biết bao giờ tôi mới lên
          đoạn đầu đài, không chừng tên tôi nằm cuối cùng trong

          lịch trình mổ xẻ của ngày hôm nay, hay xui nữa là phải
          chờ đến ngày mai…. Chắc còn phải nhịn đói dài dài!!!
          Đói bụng mà phải nhìn và nghe bà hàng xóm vừa ăn vừa
          chê lên chê xuống!!! Không biết bả được dọn món gì
          mà chê quá cỡ…Ăn xong bà hàng xóm leo lên giường

          tiếp tục câu chuyện còn đang dở dang giữa hai chúng
          tôi. Câu chuyện không đầu không đuôi thỉnh thoảng bị
          ngắt  đoạn  vì  tiếng  máy  bay  trực  thăng  cứu  cấp  lên
          xuống. Chỗ đáp trực thăng nằm trên nóc nhà của tòa
          building đối diện, phòng tôi nằm ở lầu 6 nên nghe rõ
          mồn một. Vừa nói chuyện tôi vừa ngắm trực thăng lên
          xuống, chiếc đỏ chiếc vàng mà cậu con tôi hay gọi là
          "hugo 1 và hugo 2". Té ra cũng có thật nhiều ca cấp cứu

          trong một buổi nhỉ!
              Thế rồi câu chuyện lan man ra đến đề tài bình đẳng
          giữa đàn ông đàn bà…À ra bà này cũng có nhiều suy
          nghĩ giống mình: một người đàn bà muốn được xã hội


                                                                234
   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239   240