Page 240 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 240
Gott" lia lịa….. Ông trời thường ban cho con người
những cú ngoạn mục tuyệt vời!
Sau bữa cơm trưa của Ruth và tôi phải tiếp tục nhịn
đói, bà y tá vào phòng tuyên bố là đã sắp tới ca mổ của
tôi. Khi 2 bà y tá vào phòng, rục rịch chuẩn bị đẩy
giường tôi ra thang máy đưa xuống phòng mổ, Ruth
chạy đến bên giường ôm hôn tôi từ giã và chúc tôi gặp
mọi điều may mắn….Bà y tá chắc ngạc nhiên tột cùng
vì sao hai bệnh nhân này lại "âu yếm" nhau như thế này
nhưng bả không dám hỏi và tôi cũng không muốn giải
thích. Kệ! cho bả nghĩ tầm bậy chơi!!!
Phòng mổ nằm ở lầu 1.
BS, y tá trong màu áo xanh lá cây đi qua đi lại, ai
cũng bận rộn…. Trước khi bắt đầu gây mê, ông BS dặn
tôi "thuốc mê lúc đầu sẽ làm bà chóng mặt, nhưng khi
bà vừa cảm thấy chóng mặt là bà cũng vừa chìm vào
giấc ngủ, không biết gì nữa, bà đừng sợ nhé". Tò mò
nên tôi dặn lòng cố tỉnh táo để xem cái cơn chóng mặt
nó ra làm sao vì những lần mổ xẻ trước đó hình như
chẳng ai nhắc tôi cái vụ chóng mặt này cả. Quả như ông
BS đã dặn, trong vòng chưa tới 30 giây, cái cảm giác
chóng mặt từ từ kéo đến, chóng mặt đến sắp buồn nôn
thì…tôi chìm vào giấc ngủ, hết biết trời trăng gì nữa!
Tỉnh dậy, nhìn chung quanh thấy lạ hoắc. Không
biết mình đang ở đâu, mấy giờ? Mọi cảm nhận như lờ
mờ lãng đãng, tôi chỉ biết một điều là mọi chuyện đã
xong. Nhưng xong là xong ra sao? Có phải chờ bắn
Laser cho viên sạn tiêu thành bột như lần trước hay nó
đã chui ra ngoài ? Trên đường đẩy giường tôi về lại lầu
239