Page 571 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 571
móc vào xe gắn máy (thường là hiệu Goebel, Sachs,
Puch phía trước). Loại xe lôi này giống ở một số vùng
quê Nam bộ.
Từ khu vực hành chánh lên chợ khoảng 2km, bên
trái có quán tạp hóa ông Tám Khương, dưới gốc đa lâu
năm, là nhà và tiệm hớt tóc anh Lư, từng trúng số giải
độc đắc Kiến thiết Quốc gia 3 triệu, một sự kiện lớn xôn
xao khắp nơi, số tiền lớn lắm vì mì Quảng lúc đó chỉ
3đ/tô, anh lãnh trọn số tiền chứ không phải đóng nhiều
khoản như bây giờ khi nhận. Tính ra với món tiền này,
anh ăn được 1 triệu tô mì! Sau này, nghe nói anh cũng
không giữ được tiền mà còn lại chỉ là xây một nhà ngói
nhỏ. Trên vài căn là nhà thuốc Bắc của một người gốc
Hoa tên Hải, dân ở đó gọi là Khách Xình. Khách là
“khách trú”, có người nói trại là “ông các chú”. Phía bên
kia đường là tiệm tạp hóa bà Đường. Tiệm lớn, chắc bà
ở trong số top 5 những cư dân giàu có trong vùng. Nhà
hai bên kéo dài vài trăm thước nhưng không có gì đáng
để cậu bé 12 tuổi ngày ấy nhớ đến và kể ra đây.
Những phụ nữ quê thường có thói quen tới chợ là
“sà” vào các hàng ăn để “ăn hàng” rồi mới mua đồ về
nhà. Ngưởi lớn thường chê là “trốn chồng đi kéo
ghế”. Chợ Đông Phú, theo trí nhớ của tôi thì hàng ăn
chỉ bán mì Quảng, bánh xèo, bánh bèo, bánh đúc, cháo
lòng và một món rất ngon là ram cuốn. Từ chợ đi lên
không xa đến ngã ba rẽ vào hương lộ về nhà tôi theo
đường qua sông Con có quán tạp hóa ông Tuần. Có lần
chở tôi đi từ quận về, anh Cả ghé nghỉ chân và mua vài
thứ lặt vặt, anh mua cho tôi 1đ được 15 cái bánh bích
570