Page 572 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 572
quy (biscuit). Ông Tuần đứng bên thẩu đựng bánh lấy
đưa 10 cái, sau cứ đưa thêm 1 cái nói “thêm cho mầy 1
cái” đến 5 lần. Tôi nghĩ: ông tử tế thiệt!. Lớn lên, nghĩ
lại, cũng là một cách quảng cáo!
Từ ngã ba vào Thuận Long có quán bà Được, đi
thêm là tiệm sữa xe đạp của ông Điệp, qua cầu Mè Tré
đi thêm một đoạn là đến nhà. Các quán ở quê chỉ bán
kẹo ú, một ít bánh in, quán lớn có kẹo dẻo và kẹo Nouga
làm bằng bột gạo rang xay nhuyễn, sữa bột, đậu phụng
giả nhỏ trộn đường, thứ kẹo cao cấp đối với con nít ngày
ấy. Quán ông Ngữ cách nhà tôi chừng 2km theo hướng
về “Giỏ phái tư”, (không hiểu sao có địa danh này?)
cũng chỉ bán những thứ bánh kẹo nói trên.
Hoạt động “dịch vụ - thương mại” bằng phương tiện
xe đạp lâu lâu đi ngang đường làng trước nhà còn có cà
rem, bánh cam, kẹo kéo và hớt tóc dạo, “phục vụ” cho
cả trẻ con và người lớn. Năm thì mười họa, có vài người
chở hai thùng cách nhiệt bằng thủy ngân (cấu tạo kiểu
phích nước – Thermos bây giờ) treo hai bên ba ga lên
quê bán cà rem nếu hôm nào đem từ Ngã ba Hương An
ở QL I lên chợ Đông Phú cách 15km bán không hết.
Mỗi lần họ đến ngang đường làng trước nhà, nghe tiếng
rao, mua được để ăn là thấy mình văn minh, hạnh phúc
lắm nhưng cũng đôi lần, xin được tiền chạy ra thì họ đã.
. . đi xa rồi, và thằng bé chỉ biết tiu nghỉu trở về! Ngày
ấy, làm kẹo kéo không có ISO như bây giờ, đa phần
người sản xuất không đủ phương tiện cân đo nhưng
không hiểu sao phẩm chất kẹo vẫn không khác nhau,
đứng nhìn người bán kéo ra, khi đủ số lượng tương xứng
571