Page 577 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 577
Qua bài thơ nầy thấy số tuổi 30 là tuổi thanh niên
sung sức nhất, 50 tuổi cuộc đời mới nắng xế sao đã bi
quan chán nãn? Vì thế ông la to lên rằng “Chúng ta sinh
nhằm thế kỷ”. Có the vì đi tìm quên ở rượu, ở nhựa thơm
chưa tới mức độ, bằng thư sinh, ông cũng thử nhào vào
vũ trường, nên mới có thơ:
Bốn tường, gương điên đảo bóng giai nhân
Lùi đôi vai, ngả đôi chân, viết đôi tay, ngả đôi
thân
Sàn gỗ trơn chập chờn như biển gió
Không biết nữa, màu xanh hay sắc đỏ.
Vũ Hoàng Chương đã chìm trong thú vui, nhưng
chưa đi vào bệ rạc, ông vẫn tỉnh táo và vẫn làm thơ rất
hay. Về văn xuôi thời đó có nhà văn Nguyễn Tuân, bên
thơ vẫn họ Vũ là ngôi sáng và lạ. Vũ Hoàng Chương tuy
chưa nguôi nhớ thương Tố, chàng định bỏ luật để học
toán, cuối cùng xuống Hải Phòng dạy học. Rồi ông lập
Ban Kịch Hà Nội dựng vở Vân Muội và đóng vai Hoang
Lang. Âm vang của Vân Muội kéo dài mười phen qua
hai năm 1942 và 1943, thật lạ lùng hiếm có. Vở kịch đã
đánh đúng vào cảm quan của khán giả. Tác giả họ Vũ
trong vùng Pháp tạm chiếm rất phong nhã, tự tin trong
áo đoạn đen, khăn xep, dép Gia Định, đứng trước màn
nhung nói những lời giới thiệu, có lần ông mặc áo dài
trắng, phong thái vẫn ung dung, tuy có gầy đi, ông đứng
giới thiệu “Tâm Sự Kẻ Sang Tần”. Khán giả đã say mê,
xúc động đến ứa nước mat, nhóm học sinh hát những
bản nhạc của Phạm Duy thành công, khiến đám mật
thám Tây lại định tóm gọn cả ban nhạc học sinh và ban
576