Page 18 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 18
Tuyển Tập VTLV 2017
Từ phía dưới nhìn lên, tôi thấy nàng khoan thai rảo bước
về phòng, khi nàng bước ngang tôi, tôi lấy hết cam đảm ngỏ lời
chào, nhưng… Nàng như vô tình lặng lẽ tiếp tục buớc đi, bỏ lại
tôi cô quạnh đứng như trời trồng, với nỗi buồn day dứt khôn
nguôi pha lẫn bẽ bàng….
Đêm đó tôi thức trắng, vật vã với những nghi vấn trong
đầu: Nàng sao vậy kìa? Tại sao đêm Giáng Sinh nàng đã nháy
mắt với mình, mà bây giờ chỉ có hai đứa thôi, thì nàng lại “tỉnh
bơ” phe lờ một người cao ráo, sạch sẽ, đẹp trai, con nhà gia
giáo như tôi??? Lòng tự ái của tôi nổi lên cao độ, tôi tự nhủ
lòng phải tìm cho ra đáp số cho bằng được!
Chiều hôm sau, tôi cũng đứng đợi nàng như hôm trước, tôi
đánh bạo gọi tên nàng khi thấy nàng đi gần tới tôi…Nhưng,
như lần trước, nàng như không nghe thấy gì tôi nói, khi nàng đi
ngang qua tôi, tôi bạo gan bạo phổi nhẹ nắm lấy tay nàng, nàng
rụt tay lại, lặng im không nói, tiếp tục đi, bỏ lại một tên dại
khờ, lòng đang quặn đau từng cơn…
Đêm ấy, Chúa ơi! Làm sao con ngủ được, con yêu nàng
mất rồi, con chẳng hiểu tự lúc nào nàng đã khiến lòng con
xuyến sao mỗi khi xa vắng nàng như vậy? Chúa thương con,
xin hãy cho con nghị lực để thể hiện lòng con cho nàng hiểu?
Chúa ơi! Nếu tình cảm nàng cũng như con, xin Chúa dẫn
hướng cho hai đứa con được trọn niềm mong ước!
Một đêm thức trắng, với bao niềm nghĩ suy chất cao vời
vợi, tôi chỉ mong sao thời gian thu ngắn lại để tôi sớm gặp
nàng vào chiều hôm sau.
Chiều đến, bữa ăn xong, tôi lại kiên nhẫn đứng đợi nàng tại
địa điểm cũ, khi thấy nàng xuất hiện, mặc dù tiết trời giá lạnh,
nhưng lòng tôi lại như rực cháy …Nàng từ từ tiến dần đến nơi
tôi đứng, tôi cất tiếng:
- Thủy, Thủy, anh muốn làm quen với em?
Nàng vẫn tiến bước, lặng im không nói, khi nàng đến
ngang với tôi, tôi làm bộ “tỉnh bơ”, “gan cùng mình” nắm lấy
tay nàng…Chúa ôi! Lần này nàng để yên cho tôi nắm, thế rồi,
hai đứa chúng tôi chẳng ai nói với nhau được thêm điều
- 8 - Xây Dựng