Page 22 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 22
Tuyển Tập VTLV 2017
Hôm nàng gọi báo tin này, tối đến tôi không làm sao ngủ
được, thức trắng đêm với niềm hạnh phúc tột cùng, lòng tôi
lâng lâng, như bay bổng trên những tầng mây, xôn xao với vạn
niềm ước mơ cao vời vợi, ôi đời đẹp làm sao! Sáng ra tôi xin
nghỉ làm một buổi để lên xin Bà Sơ trưởng trại cho tôi được
lên thăm nàng, và lo chuyện làm đám cưới…Lòng dặn lòng
cho dù không ai cho đi, thì tôi cũng cứ đi, cho dù sau hậu quả
ra sao thì cũng sẵn sàng cúi đầu nhận chịu…Nhưng Chúa
thương tình tôi, tôi được phép lên thăm nàng để lo chuyện đám
cưới…
Ngày lên đường thăm nàng, trời vừa tờ mờ sáng là tôi đã ra
nhà Ga mua vé xe lửa tốc hành, tôi sung sướng đến “lựng
bựng” đưa cả một nắm tiền cho người bán vé, đề nghị họ muốn
lấy bao nhiêu thì lấy, miễn là tôi có được tấm vé để đến với
nàng, người bán vé thật tốt lại hiền hòa và đáng kính, ông chỉ
lấy đúng giá tiền, rồi trả lại số tiền dư cho tôi, ông tiễn chân tôi
bằng nụ cười nhân ái…
Phải đổi hai chuyến xe lửa tốc hành, mất cả ngày trời, tôi
mới đến được nơi nàng ở, lần theo địa chỉ nàng cho, cuối cùng
thì tôi cũng tìm ra nơi tôi phải đến…
Nàng đứng ngay tại cửa tự bao giờ để chờ tôi tới, hai đứa
thật mừng vui khi được gặp lại nhau sau gần 03 năm trời đằng
đẵng, tôi vội thảy túi sách xuống đất, chạy vội đến bên nàng,
hai đứa ôm chặt lấy nhau, chẳng biết bao lâu tôi mới buông
tay, chỉ biết lúc hai đứa không còn ôm lấy nhau, thì nàng như
đuối sức, hổn hển thở… Thì ra tôi vô tình đã ôm nàng quá
chặt!!!
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu? Chắc chẳng có nhà văn
đại tài nào trên thế giới có thể diễn tả trọn vẹn được niềm cảm
xúc lúc này của hai đứa tôi?
Chúa ơi! Cám ơn Chúa đã cho hai đứa chúng con hiểu
được: Hôn nhân chính là đỉnh cao của tình yêu vĩnh cửu! Hạnh
phúc là đây phải không kính thưa Chúa của con?
Trời đêm đã xuống, cái lạnh của mùa Đông nơi miền đồi
núi thấm da thấm thịt, nhưng hai đứa tôi chẳng mấy quan tâm,
- 12 - Xây Dựng