Page 93 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 93

Ninh có theo cách mạng hồi nào để rồi tạo phản. Năm mười bốn
              tuổi, vì thấy gương anh hùng Nguyễn Thái Học đã oai phong trong
              lúc thực dân Pháp dẫn ra pháp trường xử chém còn hô vang “Việt
              Nam Vạn Tuế” nên tìm đọc vài tài liệu về Việt Nam Quốc Dân Đảng.
              Chú Cẩn, thân phụ của Mục Sư Nguyễn Hồng Quang hồi ấy làm cán
              bộ Việt Quốc giảng giải rất kỹ cho lớp hậu sinh về tinh thần dân tộc,
              vì thế mà Ninh đã lớn lên trong ý hướng của một thiếu niên Thanh
              Việt, đoàn sinh trước khi gia nhập Việt Nam Quốc Dân Đảng. Chưa
              đầy một năm sau thì cao nguyên trung phần lọt vào tay Cộng quân,

              kéo theo sự bỏ ngõ của nhiều tỉnh miền duyên hải. Đêm tối ngày
              Hăm sáu tháng Ba năm Bảy lăm, chú Cẩn, chú Nhung và một số
              đảng viên Việt Quốc khác, tổng cộng mười tám người đã bị chôn
              sống  trong  cái  giếng  hoang  thuộc  xã  Hành  Phước,  Quận  Nghĩa
              Hành, Tỉnh Quảng Ngãi. Sự tàn ác, man rợ, bất nhân của lũ người
              lòng lang dạ thú đó đã hằn sâu trong lòng Ninh một sự kinh tởm
              đáng nguyển rủa, tác nhân cho những năm tù đày tại trại giam Kim
              Sơn.


                 Anh Châu trốn trại !!! Tin lan nhanh như hỏa tiển. Chưa đầy một
              canh khuya, anh bị bắt dẫn về. Hai tay bị trói ké, áo quần rách mướt,
              những trận đòn vô tiền khoáng hậu đã nện xuống đầu, xuống cổ đến
              mức thân anh không còn di động. Chàng bộ đội tên Tình (quê tại
              Nghĩa Hành) đã dùng khẩu AK 47 đâm vào be sườn, vào lưng, vào
              bụng đái như động tác giã lúa đêm trăng. Máu me từ đầu, từ miệng,
              từ những lỗ chân lông bắn tung ra. Anh không thể sống được. Ban
              mai đầy kinh hoàng với hình ảnh người vượt ngục quằn quại trên
              vũng nhầy, những nhát cuốc khô khan làm lòng Ninh rớm máu. Đã
              hơn một tuần lễ Trân bị kiết lỵ, trước khi vượt ngục, anh Châu ân
              cần hái cho Trân một mớ lá ổi nhưng vô vọng. Trân chết tức tưởi khi
              mẹ Trân chưa kịp lên thăm và lá ổi chưa kịp sắc thuốc. Ngày hôm

              sau người ta khiêng anh Châu đi chôn cạnh xác Trân. Ông Trạng
              năm đó đã trên sáu mươi, quê quán tại Bình Sơn nhưng lưu lạc vào
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98