Page 390 - KyYeu100Nam
P. 390

O Benoit



                                                   ngọn đèn






                                                   cháy sáng!









                                                   HƯƠNG LÒNG TRI ÂN !


                O M.Benoîte Đỗ Thị Uyển             MAI LIÊN, FMI


           Dòng thời gian lặng lẽ trôi, Hội Dòng tròn 100 tuổi. Nhìn lại quãng đường đi qua, có biết bao
           chị em, những con người đã âm thầm xây dựng Hội Dòng. Nhưng hôm nay em chỉ muốn ghi
           lại hình ảnh của chị, một trong rất nhiều chị đi trước đã để lại gương sáng trong lòng đàn em.
           Chị là con người âm thầm nhưng lại ghi biết bao dấu ấn tuyệt vời trong lòng chị em cũng như
           người dân vùng Nước Ngọt, Thừa lưu, Thủy Cam... nơi chị đã sống và phục vụ.

           Tiểu sử chị ghi rõ: Ngày 17 tháng 8 năm 1933, chỉ hai ngày sau khi khấn tạm, chị đã được sai đi
           đến sở Nước Ngọt, giáo phận Huế để phục vụ. Cộng đoàn nữ tu Dòng Con Đức Mẹ Vô Nhiễm
           ở Nước Ngọt này, được Cố Fasseaux mời về từ năm 1927 để cộng tác truyền giáo và làm công
           tác xã hội dạy học, phát thuốc, chăm sóc bệnh nhân và sản phụ. Chính Cố Phương dạy dân
           làng gọi các nữ tu bằng O để kính trọng (vì ở Huế, em của Cha được gọi là “O”). Tại đây O
           M.Benoîte Đỗ Thị Uyển phụ trách dạy học và làm thuốc giúp người nghèo. Ngoài Nước Ngọt
           và vùng phụ cận, O cũng được sai đến phục vụ nhiều cộng đoàn khác nữa. Tuy nhiên, thời gian
           phục vụ ở đây dài nhất và rơi vào đúng thời điểm chiến tranh. Theo lời các học trò kể lại, O là
           một giáo viên ưu tú, toán giỏi, văn hay, rành tiếng Pháp. Trong việc dạy các em, O hết sức tận
           tâm tận lực, dạy bằng tình yêu thương cùng với sự quan tâm khích lệ. Chính vì vậy mà trong
           đôi mắt của các trẻ học trò, O không chỉ là một nữ tu mà còn là một người Thầy. Cũng chính
           nhờ sự tận tâm tận lực dạy học này, mà các cụ từ 60 tuổi trở lên trong vùng Lộc Thuỷ hiện
           giờ đã biết chữ.

           Với nghề y tá, ngoài giờ dạy học, O còn phát thuốc, chích và xức thuốc cho mọi người dân
           trong vùng không phân biệt lương giáo. Người dân thường hay đau ốm vì ở đây là chốn rừng
           thiêng nước độc, sốt rét hoành hành. Quãng thời gian O ở Thừa Lưu, trước khi về hưu dưỡng,
           O vẫn luôn tận tâm phục vụ. O luôn sẵn sàng cho công việc giúp đỡ người nghèo, ốm đau.
           Ngay cả khi O đau vừa mới bớt là O đã ra bệnh xá, trực sẵn đó chờ người bệnh đến xin giúp đỡ.
           Không những giúp dân về vấn đề sức khỏe, dạy học, O đã trở thành một vị cứu tinh, một anh





     390   100 NĂM THÀNH LẬP DÒNG CON ĐỨC MẸ VÔ NHIỄM PHÚ XUÂN-HUẾ | 1920-2020
   385   386   387   388   389   390   391   392   393   394   395