Page 394 - KyYeu100Nam
P. 394

MARIA NHƯ Ý, FMI



                          Chúng ta có thể tự hào về những gì mình có mà không cần đến sự trợ giúp
                          của người khác chăng? Thật vậy, những gì ta đang có, đang sử dụng đây đều
                          gắn chúng ta vào một món nợ vô hình! Món nợ ân tình của nhân loại. Không
                          những thế, cả khi thân xác ta lìa bỏ thế gian này, ta vẫn còn mang nhiều món
                          nợ khác nữa… Cuộc sống là vậy, cho dù còn sống hay đã chết đi, chúng ta vẫn
                          đang bước đi trên chuỗi những hồng ân mà không thể nào chúng ta có thể
                          trả được.
                          Lần giở lại những trang sử của Hội Dòng trong dòng chảy gần 100 năm qua,
                          từng biến cố, từng sự kiện, từng con người… Tất cả như đang hiện ra trước
                          mắt tôi và đưa tôi trở về với “Người Mẹ Hội Dòng” đã đón nhận, cưu mang,
                          dưỡng dục và cho tôi nên người. Người Mẹ đó đã can đảm đứng vững trong
                          suốt thời gian thăng trầm và đau thương của lịch sử. Người Mẹ đã âu yếm, chở
                          che, đùm bọc biết bao nhiêu thế hệ để họ vươn mình lên như ngày hôm nay…
                          Người Mẹ đã sinh ra tôi trong Giao Ước Tình Yêu với Người Bạn mang tên
                          Giêsu! Trong niềm hạnh phúc của một người con được thánh hiến trong Hội
                          Dòng. Nhất là tôi đang được sống trong thời điểm tiến gần đến Năm Thánh
                          Bách Chu Niên Thành Lập Hội Dòng, tôi cũng đang mang trong mình một
                          món nợ rất lớn – Nợ Ân Tình!
                          Đắm mình trong dòng chảy lịch sử của Hội Dòng, tôi đã thật sự nghẹn ngào
                          khi nhớ lại những ngày còn bé. Tôi đã được các chị ở cộng đoàn cưu mang,
                          chỉ dạy, yêu thương và nâng đỡ tôi cho đến hôm nay. Ơn gọi của tôi đến từ
                          Chúa, nhưng khởi đi từ những việc làm hết sức đơn giản của các chị, nhưng
                          để lại một ấn tượng không bao giờ phai nhạt trong tôi. Vẻ bên ngoài của tôi
                          hết sức bình thường, đen, ốm, và có một tính tình dễ làm cho người khác khó
                          chịu – “mít ướt”. Thế mà các chị cho tôi đến chơi nhà các chị thường xuyên, lại
                          hay được các chị cho bánh kẹo, được hái trái cây trong vườn ăn thỏa thích…
                          Những giờ học giáo lý, học thêm tại nhà các chị, chúng tôi luôn được nghe
                          những lời nhắc nhở rất nhẹ nhàng và hiền lành của các chị. Nhiều khi các chị




     394   100 NĂM THÀNH LẬP DÒNG CON ĐỨC MẸ VÔ NHIỄM PHÚ XUÂN-HUẾ | 1920-2020
   389   390   391   392   393   394   395   396   397   398   399