Page 26 - Ngồi hát một mình_thơ Thư Duy
P. 26

Trải cho hết thời gian đợi chờ


                     Có tận cùng một thì xuân sắc ?


                     Phía bên kia trời thu lạnh không ngờ

                     Làm sao vẫy khi bàn tay nắm chặt ?




                     Mưa cuối mùa nên mưa chiều thẳng đứng


                     Người nghìn trùng nên người cũng như mơ

                     Có thảng thốt mai nào phai tóc nhuộm


                     Tình xưa ơi sao tình chẳng hẹn hò !




                     Nên tạ từ chỉ là chuyện ngàn sau


                     Quên làm chi một hương xưa thầm lặng

                     Đã nói yêu đâu sao lòng lại đau


                     Khi mưa chướng về …mù lên xa vắng…




                                          24
   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31