Page 27 - Ngồi hát một mình_thơ Thư Duy
P. 27

PARIS KHÔNG SAO



                     Đêm hè không sao trời Paris


                     Đêm rất ngắn, nỗi nhớ dài hoang mang

                     Giả sử người xa rồi, mỏi cánh chim di


                     Có nghĩa gì đâu trong thất lạc kinh hoàng




                     Đêm hè không sao trời Paris


                     Nhớ người đã khóc trong ngảy gặp lại

                     Giọt nước mắt buồn không đủ ướt bờ vai


                     Bởi có bao giờ người yếu mềm như thế…




                      Đêm hè không sao trời Paris


                     Nhớ bến sông xưa bay xa mùa hoàng hạc

                     Dòng Seine thoáng nụ hôn vội bên cầu


                     Nhưng tình yêu, sao bây giờ đã khác…

                                          25
   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32