Page 29 - Ngồi hát một mình_thơ Thư Duy
P. 29

QUÁN KHÔNG




                     Cuối năm ngồi tựa quán không

                     Cuối con dốc đứng cây mong xuân thì


                     Lắng nghe tiếng đất trầm nghi


                     Có con sâu nhỏ buồn gì nhô lên

                     Lắng nghe lá rụng bên thềm


                     Tiếng rơi rất khẽ làm mềm sớm mai

                     Cà phê đếm giọt đông phai


                     Sâu trong đáy cốc mắt ai bồng bềnh


                     Cuối năm lòng bổng nhẹ tênh

                     Cõi phù sinh chợt vui bên bóng mình…





                                          27
   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34