Page 109 - Poe_TH
P. 109

iết cho ợ                            PhiênTự  Tình Hẹn





                  Từ đó bến đò thêm khách trông
                  Trốn nhà rong ruổi mé kia sông
                  Đâu biết trái buồn đang chín mọng
                  Lá sầu chực rụng gọi thu trong

                  Một lần theo bạn dặn: "Hát đình!
                  Có cớ, mày mon men… tỏ tình"...
                  Nhà nghèo, dối mẹ, được đôi vé
                  Lập cập qua sông sớm, hẹn "mình"...

                  Từ lần cuối ấy biền biệt, tôi
                  Theo áo, cơm,... đời miết tìm vui
                  Mang ái tình riêng làm số phận
                  Cùng mấy mươi mùa lá vàng rơi

                  Rồi từ số phận quấn chặt thêm
                  Không chừa mối gỡ, không lạt mềm
                  Khúc đời phù điêu vào phúc hạnh
                  Trách tuổi dại khờ thương hằng đêm…

                                           *12/3/2020 - Viết cho Tôi&Cục Cưng!












            Mục Lục                                                      107
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114