Page 17 - Poe_TH
P. 17

iết cho ợ                            PhiênTự  Tình Hẹn






                  Nên yêu người lắm,
                  đành cắn chặt môi mà đi
                  Để lại sau lưng khoảnh trời tiếc nuối
                  Cố mà quên để khỏi hận duyên trời
                  Có biết đâu phận đời mỗi buổi

                  Dai dẳng buồn
                  tiềm thức ẩn nhớ thương

                  Ao ước gặp lại chút vấn vương ngày ấy.
                  Có lẽ Trời cảm động cái thằng ngang bướng
                  Xưa khiến cho yêu lại bỏ
                  Nay cho gặp lại để trút cạn
                  Mong sau này đi xa mãi được an vui

                  Nhưng may mắn hơn muôn vàn may mắn
                  Cái thằng, người hiểu mà không chê trách
                  Thế rồi mới biết
                  Bao năm ngược xuôi
                  người đã vất vả, buồn nhiều hơn vui
                  Chỉ thế thôi...
                  Mà thằng đàn ông... khóc






            Mục Lục                                                       15
   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22