Page 101 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 101

sẽ thích viết một cuốn sách vĩ đại; thế rồi bạn sẽ có tính sáng tạo.
                Nhưng người bạn đã tới: chút ít chuyện tầm phào là hoàn toàn hay.
                Có tính sáng tạo đi.

                     Tất cả các kinh sách vĩ đại đều không là gì ngoài chuyện nhặt
                nhạnh của nh ng người sáng tạo. Bạn đang làm cái gì ở đây thế?
                Tán chuyện tầm phào. Chúng một ngày nào đó sẽ trở thành sách
                phúc âm, nhưng về nguồn gốc chúng là chuyện tầm phào. Nhưng tôi
                lại thích làm ra chúng. Tôi có thể cứ tiếp diễn mãi tới vĩnh hằng. Một
                ngày nào đó bạn có thể phát mệt, tôi thì sẽ không mệt đâu. Điều đó
                c c kì vui thích. Có thể là một ngày nào đó bạn mệt mỏi tới mức bạn
                biến mất và không có ai cả - còn tôi sẽ vẫn nói. Nếu bạn th c s  yêu

                cái gì đó, nó có tính sáng tạo.
                     Nhưng điều này xảy ra cho mọi người. Nhiều người tới tôi. Khi
                họ tới lần đầu tiên họ sẽ nói, "Bất kì việc nào cũng được, Osho ơi.
                Bất kì việc nào - ngay cả dọn dẹp!" Đích xác họ nói, "Ngay cả dọn
                dẹp! - nhưng đấy là công việc của thầy và chúng tôi sẽ hạnh phúc."

                Và thế rồi sau vài ngày họ tới tôi và họ nói, "Dọn dẹp à... Chúng tôi
                muốn có công việc sáng tạo lớn lao nào đó."
                     Để tôi kể cho bạn một giai thoại:
                     Lo nghĩ về cuộc sống tình dục uể oải của mình, cô vợ trẻ cuối
                cùng đã thuyết phục anh chồng đi trị liệu thôi miên. Sau vài phiên,
                mối quan tâm dục của anh ta đã bừng bừng trở lại, nhưng trong khi
                làm tình anh ta đôi khi xông ra khỏi phòng ngủ, vào nhà tắm rồi quay

                lại ngay.
                     Bị thôi thúc bởi tò mò, chị vợ một hôm lén theo chồng vào buồng
                tắm.  Nhóm  đầu  ngón  chân  theo  lối  cổng  cô  ấy  thấy  anh  ta  đang
                đứng trước tấm gương nhìn chằm chằm và bản thân mình và lầm
                bầm, "Nó không phải là vợ mình... Nó không phải là vợ mình."
                     Khi bạn yêu người đàn bà, tất nhiên cô ấy không phải là vợ bạn.

                Bạn làm tình, bạn tận hưởng, nhưng thế rồi mọi s  lắng đọng; thế
                thì cô ấy là vợ bạn. Thế rồi mọi s  trở thành cũ kĩ. Thế rồi bạn biết
                khuôn mặt ấy, bạn biết thân thể ấy, bạn biết địa thế ấy, và thế rồi bạn
                trở nên chán. Nhà thôi miên đã giải quyết tốt. Ông ta đơn giản gợi ý,
                "Khi làm tình với vợ, anh cứ nghĩ, "Nó không phải là vợ mình. Nó
                không phải là vợ mình."'
                     Cho  nên  trong  khi  dọn  dẹp,  cứ  nghĩ  bạn  đang  vẽ. "Đây  không

                phải là dọn dẹp, đây là sáng tạo lớn lao" - và nó sẽ là vậy! Đấy chỉ là
   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106